- Tiểu tử sẽ chú ý.
Lục Thiếu Du cười nói, nếu như là trước đây hắn nhìn thấy còn trốn không kịp. Chỉ là hiện tại hắn cũng không cần cố kỵ như vậy nữa.
- Được rồi, chúng ta đi thôi. Tầm bảo quan trọng hơn.
Phục Yêu Tôn giả của Thiên Địa các nói, mọi người lập tức cáo từ, phân biệt rời đi.
- Lục chưởng môn. Ta cũng đi trước một bước.
Âm Dương Vương Dạ Vị Ương nói xong mang theo người của Thánh Linh cốc rời đi.
Nhìn Âm Dương Vương Dạ Vị Ương, Lục Thiếu Du luôn cảm thấy có chút kỳ quái, cảm giác là lạ, thế như lạ ở chỗ nào hắn cũng không nhìn ra được.
- Bọn họ đi thật nhanh a.
Dương Quá nói, từ đầu tới giờ hắn vẫn không nói lời nào.
- Yêu thú nơi này càng càng càng có cấp bậc cao. Có lẽ khoảng cách gần nơi trung tâm cũng không xa. Nếu như có bảo vật thì chắc hẳn bảo vật sẽ ở đó. Vì vậy bọn họ cũng không muốn làm lỡ thời gian tầm bảo.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
- Tiểu tử, đa tạ ân cứu mạng của ngươi.
Thiên Thủ Quỷ Vương nói với Lục Thiếu Du, vẻ khẩn trương trên khuôn mặt kia biến mất, rốt cuộc lúc này hắn đã thoát chết một lần nữa.
- Tiền bối khách khí rồi, người là sư phụ của Thanh Hỏa cung phụng, nếu như ta đã gặp thì đương nhiên phải xuất thủ tương trợ một chút.
Lục Thiếu Du nói.
- Ngươi đã cứu ta, dựa theo ước định khỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3144407/chuong-1735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.