- Chưởng môn, số Diễn Linh thánh quả này ăn sớm khi nào thì càng tốt khi đó. Thế nhưng nếu dùng khỏa thứ hai thì sẽ không có hiệu quả gì nữa. Ta và Bàn Vân sau khi dùng hơn mười khỏa, hình như tới khỏa thứ ba đã hoàn toàn không có hiệu quả gì.
Bàn Hủy nói với Lục Thiếu Du.
- Cái gì?
Lục Thiếu Du không nói gì, mỗi người dùng hơn mười khỏa Diễn Linh thánh quả, chính là xấp xỉ ba mươi khỏa a. Trên đời này chỉ sợ cũng chỉ có Bàn Hủy và Bàn Vân này mới không coi Diễn Linh thánh quả ra gì mà thôi.
Thiên Thủy Quỷ Vương vô cùng buồn bực, thảo nào khi trước Bàn Hủy này không đuổi theo. Hóa ra hắn đã sớm không buồn ăn vào nữa. Mà vì một khỏa Diễn Linh thánh quả này mình còn liều mạng, quả thực người so với người quá khác nhau a.
- Hiểu rỗi.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, bất luận một loại linh quả nào trong thiên địa đều như vậy. Càng ăn vào sớm bao nhiêu thì càng có hiệu quả lớn bấy nhiêu, hắn nói:
- Bàn Hủy huynh, các người mau chóng khôi phục thương thế đi. Trong tay ta có một chút đan dược chữa thương, có lẽ có tác dụng với hai người.
Lục Thiếu Du nói xong, trong tay xuất hiện sáu khỏa đan dược chữa thương thất phẩm cao giai. Quả thực ra tay cũng không nhỏ. Bàn Hủy bị thương, Bàn Vân vì sinh cho nên tiêu hao mà suy yếu. Đám người bọn hắn cũng nên phục dụng Diễn Linh thánh quả này, có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3144388/chuong-1745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.