Bảo vật nhường này không ngờ lại kiếm được dễ dàng như vậy. Thế nhưng hết lần này tới lần khác, bảo vật ở ngay dưới chân bọn họ, bọn họ lại không nhặt được. Sự tức giận này có lẽ đủ để đột phá tới Vũ Đế chi cảnh, nếu như suốt đời không thể đột phá thì cũng chỉ có thể đợi đại hạn tới mà thôi.
Ngay khi Lục Thiếu Du kinh ngạc và cười trộm thì một thanh âm già nua, khí thế bễ nghễ thiên hạ đột nhiên vang lên:
- Tu vi Linh Vương bát trọng không ngờ lại dám khống chế thú hồn bát giai đỉnh phong, phần đảm lược này quả thực không tồi. Dọc đường tới đây tâm trí không kém, thú hồn này ta tặng cho ngươi. Lúc sinh thời bản đế có một kiện bảo vật, sau đó lại thu được một kiện bảo vật khác, tổng cộng có hai kiện. Hai kiện bảo vật này đều ở trong mộ địa, vị trí cũng nằm trong địa đồ. Nếu như ngươi có duyên thì tiếp tục tìm kiếm đi. Nếu như hai loại bảo vật này thuộc về ngươi, muốn đột phá Đế cấp cũng nắm chắc tám phần, thậm chí còn có thể cao hơn. Nhớ kỹ, vật của bản Đế không truyền cho kẻ nhu nhược, càng không truyền cho kẻ có tâm trí bình thường.
Ngay khi đạo thanh âm già nua giống như từ thái cổ này vừa dứt, Lục Thiếu Du trong nháy mắt có cảm giác một đạo bạch quang đang nhanh chóng dung nhập với linh hồn lực của hắn sau đó lập tức hình thành mối liên hệ với hắn. Mà đạo bạch quang bàng bạc kia chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3144293/chuong-1805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.