Lục Thiếu Du nhìn mọi người, hắn hiểu được quyết định của họ, đây không phải việc nhỏ, nếu chỉ vì chút ân huệ của mình làm họ phải cầm cả sơn môn làm tiền đặt cược, thật sự khó thể quyết định, chỉ sợ bản thân mình gặp được chuyện như thế cũng không biết phải làm sao.
Xa xa, ánh mắt Đạm Thai Tuyết Vi lóe ra, trong lòng như có quyết đoán.
- Ta cùng Lục chưởng môn có giao tình riêng, việc này Thiên Vân đảo tự nhiên cùng Lục chưởng môn đồng khí liên chi!
Đạm Thai Tuyết Vi tiến lên quyết đoán nói.
Lục Thiếu Du nhìn nàng, có chút ngoài ý muốn.
- Thánh Linh cốc được Lục chưởng môn chiếu cố không ít, lúc này nếu rời đi thì có chút không hiền hậu!
Âm Dương vương Dạ Vị Ương nói.
- Không sai, Thánh Linh cốc không phải hạng người vong ân bội nghĩa!
Hàn Ngọc Tôn Giả cũng bước ra nói.
- Mặc dù Tiêu Diêu bang không lớn, nhưng nếu có thể giúp thì phải hỗ trợ mới được, ai bảo Tiêu Diêu bang sớm liên thủ với Lục chưởng môn chứ!
Ngân Đao Tôn Giả cũng tiến lên nói.
- Ngân Đao Tôn Giả, Tiêu Diêu bang cũng không sợ phiền phức a!
Hàn Ngọc Tôn Giả cười nói.
- Buồn cười, Tiêu Diêu bang khi nào thì sợ chứ!
Ngân Đao Tôn Giả liếc mắt nói.
- Chẳng lẽ Thiên Ưng lâu sợ sự hay sao, hai người các ngươi chỉ nghĩ mình, ta đương nhiên phải đi giúp vui!
Quy Ngọc Tôn Giả tiến tới, nhìn Lục Thiếu Du gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3144238/chuong-1831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.