- Hống!
Trên hải vực, một đạo bạch sắc lưu quang lướt qua chân trời, Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh lướt trên trời cao, mang theo dòng khí đảo qua vang lên tiếng gào thét quanh quẩn giữa không trung.
- Thiếu chủ, chúng ta sắp ra khỏi Đông Hải!
Thanh âm Hắc Vũ truyền vào trong tai Lục Thiếu Du.
- Hô!
Bạch quang thu liễm, năng lượng phong hệ nồng đậm nháy mắt tán loạn trên không, sau một lát Lục Thiếu Du thở ra một hơi trọc khí mở mắt.
- Sắp rồi sao!
Lục Thiếu Du nhìn chăm chú về phía trước, ở mảnh hải vực xa xa xuất hiện một dãy kiến trúc thật lớn, mây mù quanh quẩn, như ẩn như hiện, sương mù dày đặc còn không ngừng nổi lên ba động, không nghĩ tới đã đi qua thành Ma Vân.
- Đã nửa tháng!
Hắc Vũ nói, trong lòng thật chờ mong nhanh chóng đi tới Phi Linh môn gặp lại chủ nhân, mấy ngàn năm không gặp, lúc này nghĩ tới tâm tình càng thêm kích động.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm về phía trước, đó là một mảnh kiến trúc nhìn không thấy cuối, sừng sững ngay tại hải vực, mây mù quanh quẩn, xa xa nhìn lại chỉ thấy được tường thành bên ngoài, cao chừng trăm trượng, giống như đột ngột mọc lên từ đáy biển, vô cùng vững chắc.
Từ xa xa nhìn Thành Ma Vân sừng sững giữa hải vực vô biên vô hạn, tòa thành lộ ra cỗ khí tức dày nặng, Lục Thiếu Du đột nhiên nghĩ tới một việc, lúc trước Đoan Mộc Y Y từng nói qua với hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3144184/chuong-1859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.