Chỉ qua vài canh giờ ngắn ngủi, lúc này thân thể Lục Thiếu Du đã khôi phục lại bình thường, hoàn hảo như lúc ban đầu, cơ hồ có thể chứng kiến từng đoàn tử kim quang mang quanh quẩn tràn ra, sau đó vết thương đã chậm rãi khôi phục nguyên vẹn như ban đầu.
- Lực phòng ngự của chủ nhân đâu cần phải nói!
Tuyết Sư lại trừng mắt liếc Mặc Lang.
Sắc mặt Bạch Linh vẫn tái nhợt không ngừng kiểm tra vết thương trong người Lục Thiếu Du, từng đạo thủ ấn rơi xuống, nhưng vẫn không kiểm tra được gì.
- Bạch Linh tỷ, ca ca thế nào?
Lục Tâm Đồng lo lắng hỏi, nàng cũng đã kiểm tra nhưng không phát hiện vấn đề gì, bởi vì thương thế trên thân thể dưới tác dụng của Bất Diệt Huyền Thể đang tự động khôi phục, về phần linh hồn, lúc ca ca hôn mê hai năm thời gian nàng từng nghe Nam thúc nhắc nhở qua, Nam thúc không dám dò xét não hải của ca ca, cho nên nàng cũng không dám rình rập vào trong đó.
- Thương thế thân thể không nhẹ, nhưng đã khôi phục không ít, hẳn là không đáng ngại.
Vẻ mặt Bạch Linh nghi hoặc, cũng nhớ lời dặn của Lục Tâm Đồng ngàn vạn lần đừng dò xét não hải của Lục Thiếu Du, nàng do dự một thoáng, nhíu mày nói:
- Ta muốn kiểm tra linh hồn của hắn một chút, thú hồn bị phá hủy, chỉ sợ linh hồn sẽ bị trọng thương.
- Đừng, Bạch Linh tỷ, Nam thúc đã dặn dò không được dò xét não hải của ca ca.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3143412/chuong-2244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.