- Chuyện này....
Đại hộ pháp sững sờ, quả thực không tính tới điểm này, hắn cũng không cảm thấy mình chiếm tiện nghi. Thanh Long Hoàng tộc có ngạo khí vô cùng lớn. Đại hộ pháp Thanh Long Hoàng tộc như hắn gọi nhân loại một tiếng đại ca, trong mắt hắn chuyện này còn quan trọng hơn một kiện thần khí nhiều. Thần khí đối với hắn không có một chút tác dụng nào.
- Như vậy đi. Nếu như Lục Thiếu Du ngươi thua thì lưu lại Tử Lôi Huyền Đỉnh của ngươi. Nếu như ngươi thắng, vậy thì đến bảo khố của Thanh Long Hoàng tộc ta một chuyến. Trong bảo khố tuy rằng không có những vật như thần khí Tử Lôi Huyền đỉnh, thế nhưng có một chút bảo vật cũng không kém thần khí bao nhiêu. Cho nên ngươi có thể lựa chọn ba kiện bảo vật trong bảo khố. Như vậy cũng có chút công bằng. Ngươi có dám đồng ý hay không?
Long Ngộ nhìn Lục Thiếu Du rồi cười nhạt một tiếng. Không biết trong lòng Long Ngộ này hiện tại đang nghĩ gì.
Lục Thiếu Du suy nghĩ, bảo khố của Long tộc, lựa chọn ba kiện bảo vật trong đó, tuyệt đối là cơ hội tốt. Bảo khố của long tộc tuyệt đối bất phàm. Nếu như Thanh Long Hoàng tộc đã có chủ ý với Tử Lôi Huyền đỉnh của hắn, vậy thì hắn cũng không cần khách khí. Còn chưa biết ai là kẻ khóc cuối cùng. Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn Long Ngộ rồi thi lễ, khẽ mỉm cười nói:
- Vậy thì tiểu tử cung kính không bằng tuân lệnh.
- Đại hộ pháp, chà đạp nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3143204/chuong-2349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.