– Bái kiến Đại hộ pháp.
Đệ tử Thanh Long Hoàng tộc tuần tra hành lễ với Long Trường. Trải qua kiểm tra nghiêm ngặt, đi qua một con đường đá, hai người đi tớ một sườn núi trên một ngọn núi khổng lồ. Một đình viện xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du.
– Thiếu Du lão đệ, chúng ta tới rồi.
Long Trường chỉ vào đình viện phía trước rồi nói:
– Đây là bảo khố, ta cũng lão đệ sẽ tìm, đệ tự mình tuyển ba kiện bảo vật đi.
– Bị lọt hố a, lần này bị Long Ngộ kia đào cho cái hố không nhỏ.
Nhìn đình viện, Lục Thiếu Du có xúc động hận không thể lập tức tìm tên tộc trưởng Long Ngộ tính sổ. Cái gì mà bảo khố Long tộc, nhìn qua thì là đình viện, thế nhưng trên thực tế chỉ là ba gian nhà xí mà thôi.
Nói là ba gian nhà xí còn chưa đủ, lại còn rách nát, đâu chỉ giống như mấy trăm năm chưa từng sửa chữa, quả thực giống như ba vạn năm chưa từng tu sửa qua. Bên ngoài còn có một bức tường, bên trên có không ít vết rạn nứt, cây khố vô số, cỏ dại mọc đầy. Thậm chí còn kéo dài tới cửa đình viện, có lẽ bình thường không có ai tới nơi được gọi là “bảo khố” này.
Lục Thiếu Du trầm mặc, cũng đành chịu, hắn ngẩng đầu nói với Long Trường:
– Long Trường lão ca, không phải huynh mang đệ tới sai nơi đó chứ?
Trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ, tuy rằng ta đã đánh bại ngươi, thế nhưng ngươi cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3143193/chuong-2355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.