Long Yên không nói gì, khóe miệng nở nụ cười, hai hàng lông mày lại khẽ nhíu lại.
– Long Yên, ngươi thật lớn mật.
Một tiếng quát vang lên, vô số thân ảnh đáp xuống. Động tĩnh bực này đã kinh động chúng cường giả trong Thanh Long Hoàng tộc. Hai người dẫn đầu chính là Long Ngộ và Long Nguyệt.
Chúng cường giả tới, Kim Huyền lúc này mới nhìn kỹ về phía trước.
– Phụ thân, mẫu thân.
Mắt nhìn thấy Long Ngộ, Long Yên nhìn Dương Quá. Đôi mắt xinh đẹp khẽ đổi, bờ môi đỏ mọng mở ra, lên tiếng.
– Long Yên, nhân loại này có quan hệ gì với con?
Long Nguyệt khẽ than, trên khuôn mặt già nua hiện lên sự bất đắc dĩ.
– Không có bất kỳ một quan hệ nào.
Long Yên trả lời.
– Nếu đã không có quan hệ gì thì giết nhân loại này đi.
Tinh quang trong mắt Long Ngộ chợt lóelên, nhìn qua Long Yên rồi quát lớn một tiếng. Uy áp lan tràn, âm thanh quanh quẩn, không gian đột nhiên giống như cứng lại.
– Phụ thân, thả hắn đi. Con cam đoan hắn sẽ không tới đây nữa
Long Yên quỳ trên mặt đất, ánh mắt run rẩy. Nàng không ngờ ngày hôm nay lại tới nhanh như vậy.
– Long Yên, lời ta nói con không nghe thấy sao?
Ánh mắt Long Ngộ run lên, khuôn mặt uy nghiêm. Cho dù là ai cũng có thể cảm giác được lúc này tộc trưởng Long Ngộ đang giận.
– Nữ nhi không làm được. Nếu như phụ thân muốn giết hắn thì trước tiên cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3143158/chuong-2372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.