Lục Thiếu Du nhìn Tử Vong thâm uyên ngày càng xa, ở bên dưới núi non trùng điệp, sương mù quanh quẩn, cơn gió mát thổi qua làm người thoải mái, rốt cục đã rời khỏi vùng đất chết chóc kia.
- Tử Yên, chúng ta cũng đi thôi!
Trên một ngọn núi, Tử Đồng trưởng lão chợt nói.
- Ân!
Tử Yên liếc mắt nhìn viễn không, khẽ gật đầu, cùng cường giả Thiên Địa các rời đi.
- Thiên lão, Địa lão, thương thế hai vị thế nào?
Lục Thiếu Du hỏi.
- Không có chuyện gì lớn, nhưng chỉ sợ khó thể khôi phục trong thời gian ngắn!
Tạ Thiên cười khổ nói, nói thế nào lần này xem như nhặt về một mạng, rời khỏi Tử Vong thâm uyên.
Lục Thiếu Du gật đầu, thời gian không thành vấn đề, chỉ cần tiến vào Thiên Trụ giới tu luyện là được. Nhớ tới Thiên Trụ giới, trong lòng Lục Thiếu Du vừa động, Lam Linh còn ở bên trong đó, tính toán thời gian cũng đã khá lâu rồi.
- Nhị lão, có biết giữa nghĩa phụ Nam thúc cùng Thiên Vân đảo có quan hệ gì không?
Lục Thiếu Du thoáng do dự cuối cùng vẫn hỏi, nghe lời nói của Thiên Dương, Mang Linh cùng Thanh Oản, hắn mơ hồ cảm thấy bên trong có chuyện xưa, mà Thiên Địa nhị lão là bằng hữu của nghĩa phụ, việc này chỉ sợ họ cũng hay biết một ít.
- Việc này…
Thiên Địa nhị lão nhìn nhau, lại nhìn Lục Thiếu Du, Tạ Thiên cười khổ nói:
- Nói cho ngươi biết cũng không sao, đây cũng không phải bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3142662/chuong-2739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.