- Hẳn là không ai ngăn cản, nếu có người ngăn cản, bất kể là ai cứ vượt qua là được rồi, ngươi muốn rời khỏi phỏng chừng không mấy người ngăn cản được ngươi.
Lục Thiếu Du thoáng do dự lại nói.
- Ta hiểu được!
Xích Viêm gật đầu, lập tức rời đi.
Lục Thiếu Du suy tư một lúc, thở sâu một hơi thì thào:
- Lam Linh, chờ ta, chỉ cần nàng nguyện ý, dù cho ai cũng không thể sắp xếp nàng như quân cờ!
Màn đêm bao phủ cả Vân Dương sơn mạch, ánh trăng chiếu sáng đại địa.
- Gia gia, Lục Thiếu Du quá khi dễ người, chẳng lẽ Vân Dương tông sợ hắn hay sao!
Trong một đình viện, sắc mặt Dư Nan An xanh mét, vị hôn thê bị người làm lớn bụng, còn bị người trực tiếp lên núi đoạt đi, hắn bị cắm sừng từ đầu tới chân, biến thành trò cười của cả tông môn, trong lòng hắn thật sự giận dữ.
- Đồ hỗn trướng, ai bảo ngươi không bổn sự, ở trên Vân Dương tông lâu như vậy không ngờ còn chưa nắm qua tay nha đầu kia, ngược lại bị người ngoài nhanh chân tới trước, thật dọa người!
Một lão giả năm mươi tuổi giận dữ nói, ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng Dư Nan An.
- Cha, việc này cũng không thể trách con, tại con tiện nhân kia luôn vô cùng hung hãn!
Dư Nan An có chút ủy khuất nói:
- Nhưng con không nghĩ tới sự tình lại như vậy, tiện nhân kia cấu kết với người khác, còn làm lớn bụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3142353/chuong-2890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.