Trên một ngọn núi, Lam Linh đứng thẳng, chiếc áo màu lam nhạt ôm sát dáng người hoàn mỹ lả lướt, đôi mắt nhìn viễn không xa xa, lẩm bẩm:
- Ta cùng hắn chung quy chỉ là bình thủy tương phùng mà thôi, có thể có một đoạn thời gian ở chung với hắn đã ngoài ý muốn, sau này cần phải chịu phận bất hạnh, vì gia tộc, vì trong tông, đã lựa chọn thì không thể quay đầu lại.
- Không biết ngươi thế nào, có từng ngẫu nhiên nhớ tới ta!
Lam Linh thì thào, lời nói bay theo gió, không người hay biết.
Núi non liên miên, mặt trời ngã về tây, vạn núi một mảnh đỏ hồng.
Bên ngoài một sơn động, Duẫn Ngạc xuất hiện, thân ảnh chợt lóe đã đi vào bên trong.
- Sự tình an bài thế nào?
Thao Ưng lão tổ hỏi.
- Theo tin tức của chúng ta, Đế Đạo minh đã nhận được tin, Phi Linh môn Lục Thiếu Du tựa hồ muốn đi Cự Giang thành.
Duẫn Ngạc cung kính nói.
- Đi thì tốt rồi, chỉ cần tới đây sẽ dễ làm!
Trong mắt Thao Ưng hiện lên tia lãnh ý.
- Không nghĩ tới Lục Thiếu Du dám đi, ta cảm thấy kỳ quái, với tâm trí của hắn, tuyệt đối sẽ có đề phòng, ta vốn cho rằng hắn sợ hãi sẽ không dám đi, ai biết hắn dám làm như vậy!
Duẫn Ngạc có chút ngoài ý muốn.
- Nơi đàm phán nằm trong Cự Giang thành, mặc dù Đế Đạo minh sẽ hoài nghi nhưng xác định chúng ta sẽ không ra tay trong Cự Giang thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3142348/chuong-2894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.