Lục Thiếu Du phỏng đoán, Mẫu Đơn sợ rằng tuyệt đối cũng không biết Thái Cổ U Minh Viêm bị phong ấn, mà còn là linh hồn bổn nguyên bị phong ấn. Loại chuyện này Thái Cổ U Minh Viêm tuyêt đối sẽ không tiết lộ cho người khác biết.
- Hừ, ngươi quản làm gì.
Cự long màu xanh da trời nhỏ kia nhìn Lục Thiếu Du rồi quát một tiếng.
- Xem ra quả thực đúng là như vậy.
Lục Thiếu Du mỉm cười, trước mắt hắn không thể động vào Vô Tự Thiên Thư kia. Vô Tự Thiên Thư phong ấn linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm. Nếu như đụng vào Vô Tự Thiên Thư, linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm sẽ không bị phong ấn, đến lúc đó có lẽ hắn sẽ gặp phiền phức.
- Nhân loại, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Ngươi còn không cút ra ngoài? Cẩn thận ta sẽ khiến cho ngươi không còn xương cốt, tan thành mây khói.
Cự long màu xanh da trời nhỏ là linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, cự long màu xanh da trời lúc này hầu như là rít lên với Lục Thiếu Du. Thân hình giãy dụa, trong lúc mơ hồ giống như có thể xé rách không gian. Thế nhưng vẫn không có cách nào thoát ra khỏi sự trói buộc của khí tức mênh mông trên Vô Tự Thiên Thư.
- Nếu như ngươi có bản lĩnh đó thì sợ rằng hiện tại ta cũng không còn sống khỏe như hiện tại.
Lúc này Lục Thiếu Du lại yên lòng hơn không ít, đứng chắp tay, toàn thân lan tràn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3141855/chuong-3139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.