- Thiếu Du, ta biết ngươi làm sẽ có chừng mực, thế nhưng mà lúc này trong lòng ngươi có thống hận, thù của Đông Vô Mệnh nhất định phải báo, thù của Phi Linh môn cũng không thể không lấy. Thế nhưng bất kể như thế nào, ngươi cũng phải bảo trì tỉnh táo, bằng không về sau sẽ có ảnh hưởng. Dùng tiềm lực của ngươi bây giờ, ngày sau chắc chắn sẽ đạt tới đỉnh cao mà chưa từng có người nào trên đại lục đặt chân tới.
Nam thúc nghiêm mặt nói với Lục Thiếu Du.
- Nghĩa phụ, con biết rồi.
Lục Thiếu Du chậm rãi gật đầu, ý tứ trong lời nói của nghĩa phụ hắn hiểu rõ.
- Vậy là tốt rồi, kỳ thật ta cũng không lo lắng ngươi mà lo lắng cả Thiên Địa minh.
Nam thúc nhìn qua Lục Thiếu Du nói tiếp:
- Thực lực mà ngươi biểu hiện ra ngày hôm nay Thiên Kiếm môn sẽ có phòng bị. Thiên Địa minh cũng sẽ có phòng bị, trong lòng ngươi còn quyết định như vậy hay không?
- Đương nhiên bọn họ sẽ có sắp xếp và đề phòng, nếu như con là bọn họ cũng sẽ có sắp xếp của riêng mình. Có lẽ sẽ nghĩ biện pháp vây khốn con, hoặc là vây khốn chúng ta. Dùng tất cả lực lượng đánh chết con, bởi vì đây là cơ hội cuối cùng của bọn chúng.
Lục Thiếu Du nhìn nghĩa phụ Nam thúc nói.
- Vậy ngươi có ý định nào khác không?
Nam thúc ngẩng đầu, ánh mắt biến ảo, hỏi Lục Thiếu Du.
- Không có.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3141770/chuong-3185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.