Ánh mắt mọi người khẽ đổi, trong lòng đều hiểu rõ ý tứ của Bắc Cung Ân Triều. Nếu như năm người đối chiến hai hai mà nói, sẽ dư ra một người. Tu vi đạt đến cấp độ như mọi người hiện tại một khi giao thủ ít nhất cũng sẽ tới tình trạng tiêu hao hầu như không còn. Đến lúc đó người còn lại kia nhúng tay vào sẽ chiếm được tiện nghi vô cùng lớn.
- Chắc chắc sẽ có người để trốn. Chúng ta rút thăm quyết định là được. Như vậy cũng công bằng một chút.
Hiên Viên Cương Phong do dự một chút rồi ngẩng đầu nói với mọi người.
- Cũng được. Tất cả dựa vào vận khí, chuyện này cũng công bằng.
Hổ Khiếu lão tổ đương nhiên không có ý kiến.
- Trong tay các người có một bản Vô Tự Thiên Thư, trong tay ta có hai bản Vô Tự Thiên Thư. Các ngươi lại dám nói công bằng với ta? Các ngươi nghĩ thật hay a.
Trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du tung bay, ánh mắt nhìn về phía mọi người không chút khách khí nói.
- Chuyện này...
Ánh mắt Bắc Cung Ân Triều thoáng chấn động một chút, nói:
- Quả thực có chút không công bằng.
- Hừ, ai bảo trong tay ngươi có hai bản Vô Tự Thiên Thư. Hai và một cũng không khác gì nhau. Bằng không ngươi cũng có thể đem một bản Vô Tự Thiên Thư giao cho người khác. Thế nhưng phải cùng rút thăm đối chiến.
Ánh mắt Hiên Viên Cương Phong trầm xuống, ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du nói.
- Hừ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3141388/chuong-3373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.