- Phát tài, phát tài!
Độc Giác Địa Long mừng như điên, kích động run rẩy lên.
- Chúc mừng chưởng môn, chúc mừng chưởng môn!
Đại hán cũng kích động hô.
- Lần này ngươi lập công lớn, sau khi trở về ta cho ngươi làm hộ pháp!
Độc Giác Địa Long mừng rỡ nói.
- Đa tạ chưởng môn đề bạt, đa tạ chưởng môn!
Đại hán kích động run rẩy lên.
- Đây là bảo vật gì, là linh khí sao?
Thân ảnh Độc Giác Địa Long đi tới trước một tử sắc đại đỉnh, đại đỉnh lớn vài chục thước, mang theo khí tức lôi điện.
- Chưởng môn, đây cũng là bảo vật a!
Đại hán hét lớn một tiếng, trong tay cầm một thanh đoản côn tràn đầy bí văn chạy tới.
Nghe vậy Độc Giác Địa Long quay người, liếc mắt nhìn đoản côn, nói:
- Không tiền đồ, chỉ là một thanh hậu thiên linh khí mà thôi, cao hứng cái gì!
- Vậy sao, thế nhưng uy lực không sai a!
Hán tử nghi hoặc nhìn đoản côn, lập tức phất tay đánh ra một côn, mang theo cỗ chân khí hùng hồn cuồn cuộn, đánh thẳng về hướng Độc Giác Địa Long.
- Ngu ngốc, ngươi làm cái gì, ngươi dám…
Lời của hắn còn chưa dứt ánh mắt biến thành ngưng trọng, đột nhiên phát hiện hán tử đã có tu vi thông thiên cảnh trung giai, muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi, thậm chí còn sợ hủy đi hết thảy đồ vật trong sơn động, vì vậy thân ảnh trực tiếp thối lui.
Oanh long!
Nhưng đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3140741/chuong-3705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.