Phương Chí Thành cũng nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, lạnh nhạt nói:
- Bởi vì ngươi tâm ngoan thủ lạt cho nên bao nhiêu gia đình sẽ bị ngươi phá thành mảnh nhỏ, bao nhiêu người cũng mất đi thân nhân.
- Lão thất phu, bớt miệng lưỡi đi, ngay cả đồ đệ cũng giết, chẳng lẽ không tâm ngoan thủ lạt sao? Ngươi phái người đi truy sát ta, không tâm ngoan thủ lạt sao? Ta chạy tới Thị Hoang thế giới, ngươi vẫn cùng với Thiên Thủy môn phái người tiến vào trong đó muốn lấy mạng ta, chẳng lẽ không tâm ngoan thủ lạt sao?
Ánh mắt lạnh lẽo nhìn Phương Chí Thành, thanh âm Lục Thiếu Du ngày càng lạnh lẽo, trầm giọng nói:
- Ta khiến cho máu chảy thành sông, thây ngay khắp đồng. Lúc trước, lúc truy sát ta Thải Hồng cốc có vô số người đuổi theo ta không dứt. Một khi tham dự, thân là người Thải Hồng cốc, có chết cũng không oan. Thân là tu luyện giả, sẽ có lúc tính mạng không nằm tỏng tay mình. Người không phạm ta, ta không phạm người, ngươi phạm ta, ta trả lại gấp trăm lần. Ta chưa từng chủ động trêu chọc vào kẻ khác, bất quá diệt Thải Hồng cốc, thiên địa bất dung, Lục Thiếu Du ta cũng không dung tha cho Thải Hồng cốc.
Ánh mắt Phương Chí Thành run rẩy, dưới ánh mặt lạnh lẽo như trong hầm băng của Lục Thiếu Du, tự dưng hắn cảm thấy toàn thân run rẩy, âm thầm hít sâu một hơi rồi nói:
- Mặc cho ngươi nói như thế nào, ngươi cũng không thể phủ nhận được bản tính tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3140599/chuong-3795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.