Tôn cao mộc vội vàng nhìn Tôn Oánh Oánh, sau đó nói với Lục Thiếu Du:
- Lục chưởng môn, đây chính là tiểu nữ Oánh Oánh của ta.
Lục Thiếu Du nhìn qua Tôn Oánh Oánh một lát, hắn lập tức nhận ra được thời gian tu luyện của thiếu nữ này không lâu, bộ dáng cũng xinh đẹp, ánh mắt thanh tịnh như châu ngọc, tinh khiết không tỳ vết, cũng có thể coi là một mỹ nhân.
- Người này rất là lợi hại.
Tôn Oánh Oánh nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt kinh ngạc ngày càng hiếu kỳ, đôi mắt đen nhánh không ngừng cẩn thận đánh giá Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du thu hồi ánh mắt trên người Tôn Oánh Oánh, sau đó phất tay đánh ra một đạo lưu quang, lập tức bắn về phía Tôn Cao Mộc.
Sưu.
Tôn Cao Mộc còn chưa kịp phản ứng, Tôn Oánh Oánh đã vung tay lên nắm đạo lưu quang này vào trong lòng bàn tay. Đây là một khối ngọc giản tạo hình kỳ lạ, nhìn thoáng qua bên trên có đồ ván bí văn phức tạp, nhưng chung quy nhìn kỹ mà nói, thấy nó cũng khá bình thường.
- Đây là...?
Nhìn thấy ngọc giản trong tay nữ nhi, sau khi Tôn Cao Mộc nhìn rõ vật này, ánh mắt lập tức biến sắc, khi ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du đã chuyển thành cung kính, lập tức nói:
- Tôn Cao Mộc bái kiến Lục đại nhân.
Lục Thiếu Du sững sờ một chút, cũng không quá kinh ngạc, nói:
- Tôn các chủ không nên khách khí, ta cần Tôn các chủ hỗ trợ, không biết...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3140595/chuong-3797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.