Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn quang mang chói mắt, khí tức linh hồn mênh mông chấn động khiến cho không có ai dám tới gần.
Lục Thiếu Du đã tự mình dung hợp qua linh khí áo nghĩa linh hồn như Long Hồn Kiếm Giáp, cho nên hắn biết rõ chuyện dung hợp linh khí áo nghĩa linh hồn cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng mà một khi dung hợp thành công, đến lúc đó coi như tu vi của Thái A không tiến bộ thì thực lực lần nữa tiến nhanh.
- Cơ duyên của Thái A quả thực không tệ, nếu như Dạ Xoa đại tỷ biết được chuyện này, sợ rằng sẽ lại kích động một phen a.
Kim Viên cười nói.
Lục Thiếu Du mỉm cười, linh khí áo nghĩa, người có tu vi Niết Bàn cảnh cũng phải liều mạng tranh đoạt, cơ duyên của Thái A lần này không nhỏ, Lục Thiếu Du nói:
- Chúng ta nghỉ ngơi một chút, sáng sớm ngày mai lại xuất phát.
- TIểu gia hỏa dung hợp linh khí áo nghĩa, thời gian cũng không ngắn a, sáng mai chúng ta xuất phát như thế nào?
Tôn Oánh Oánh kích động thu hồi một đống bảo vật, lập tức nhìn qua quang mang chói mắt trên linh khí áo nghĩa, trong lòng nhỏ máu không thôi. Nàng thật sự không nghĩ ra, vì sao linh khí áo nghĩa này cuối cùng lại lựa chọn Thái A.
- Chỉ có thể như vậy a.
Lục Thiếu Du nói, dung hợp linh khí áo nghĩa, ít thì một tháng, nhiều thì mấy tháng hoặc là mấy năm, trong này không có thời gian để chờ đợi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3140576/chuong-3807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.