- Ba tên tiểu tử thúi, có biết chúng ta là ai hay không, nếu trong đại thế giới có ai biết ba chúng ta muốn thu đồ đệ thật không biết có bao nhiêu người chạy tới xếp hàng, thiên đại cơ duyên như vậy các ngươi lại không cần, tức chết ta!
Lão giả bên phải dựng râu trừng mắt, thu đệ tử còn bị cự tuyệt, nếu bị truyền ra ngoài sau này ba người cũng không cần đi ra lăn lộn.
- Lão tam, ngươi tức giận cái gì, ba tiểu gia hỏa này chính là tính tình như vậy, bọn hắn không bái sư, chẳng lẽ chúng ta không có cách nào hay sao, trước mang về rồi hãy nói.
Lão giả ở giữa nói.
- Cũng tốt, trước mang về rồi hãy nói, còn dám không bái sư, nhất định thu các ngươi mới được!
Lão giả bên phải cười ha ha nói.
- Hưu hưu!
Ba người Lục Thành còn chưa kịp phản ứng, lập tức bị cấm cố, thân ảnh biến mất không còn nhìn thấy.
- Nguy hiểm thật, bọn hắn đi rồi, nhặt về một mạng!
Nhìn thấy ba lão giả rời đi, mấy trăm đạo phỉ xung quanh mới dám ngẩng đầu, một đám người thở sâu một hơi, có cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết.
- Dám động đệ tử của ta, đi chết đi!
Nhưng đúng lúc này một thanh âm hạ xuống, không gian đọng lại, gió giục mây vần, thiên địa hôn ám, một đạo chưởng ấn khổng lồ mang theo mây đen cuồn cuộn ập xuống, che phủ cả phiến không gian.
Oanh oanh!
Thanh âm nổ tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3140358/chuong-3914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.