Lục Linh do dự, sắc mặt ngượng ngùng nói với Lục Thiếu Du:
- Ta cảm giác, nàng dường như có hảo cảm với ngươi mà không phải ta.
- Thật sao?
Lục Thiếu Du sững sờ, lập tức nhìn qua Lục Linh, hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi không có lòng tin với mình như vậy sao? Chuyện này không giống Lục Linh ngươi.
Lục Linh ngẩng đầu, thân ảnh cao ngất không cong, nói:
- Đương nhiên không phải, nhưng cảm tình không thể miễn cưỡng.
- Lời nói mặc dù như thế, nhưng chưa thử làm sao biết?
Lục Thiếu Du khẽ mĩm cười nói:
- Mộ đại tiểu thư tuyệt đối không phải vừa ý ta, cho dù nhìn ta nhiều hơn vài lần, vậy cũng chỉ là hiếu kỳ mà thôi, Mộ đại tiểu thư tính cách không tầm thường, với tính cách của nàng, nếu ưa thích một nam nhân, chắc chắn sẽ điên cuồng theo đuổi, cho nên thực vừa ý ta, tuyệt đối sẽ không đặt trong lòng.
Lục Linh nghe vậy, ánh mắt sáng ngời, lườm lườm Lục Thiếu Du, nói:
- Lục soái, nhìn ngươi nhiều kinh nghiệm như thế, ta nên làm gì?
- Chuyện này... Ta có kinh nghiệm gì chứ...
Lục Thiếu Du nghe vậy, lập tức ánh mắt biến hóa, nhìn Lục Linh, lập tức cười nói:
- Có phải ngươi mặt dày mày dạn với Mộ đại tiểu thư, dây dưa không được?
- Cái gì gọi là mặt dày mày dạn, dây dưa không được.
Lục Linh trừng Lục Thiếu Du, nói:
- Ta chỉ quan tâm.
- Tốt, mặc kệ gọi mặt dày mày dạn hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3139730/chuong-4230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.