- Ca ca, muội cũng muốn đi.
Đường Tiểu Tiểu lập tức nói với Đường Dần.
- Được rồi, lần này ta sẽ cho muội uống một chút rượu.
Đường Dần gật đầu nói.
- Thật sao?
Đường Tiểu Tiểu dường như còn có chút không tin, lập tức cao hứng đến bên người Đường Dần, kéo cánh tay của Đường Dần, thân mật nói:
- Đa tạ ca ca.
Đường Dần mỉm cười, nhìn Lôi Tiểu Thiên đang phiền muộn phía xa xa, dường như đang nói đắc tội với anh vợ, cả đời không thể lấy được vợ.
- Chư vị, ta có thể đi không?
Trong đội ngũ của Băng gia, đôi mắt xinh đẹp của Băng Nhu khẽ đổi, nhìn qua đám người Đường Dần, Lục Thiếu Du, bờ môi son khẽ mở, âm thanh vang vọng.
- Ngươi cũng đi sao?
Nghe vậy Đường Dần và Lôi Tiểu Thiên đều có chút kỳ quái, không ngờ Băng Nhu bình thường lạnh lùng không ngờ lại chủ động muốn đi. Nếu là trước kia, trừ Tiểu Tiểu và mấy người khác ra, nàng bình thường sẽ không cho bất kỳ ai mặt mũi.
- Đúng vậy.
Khóe miệng Băng Nhu nở nụ cười như có như không, nụ cười vui vẻ giống như đóa hoa kiều diễm trên gò má, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập vẻ vui vẻ, khiến cho nam tử chung quanh Chiến đài nhìn qua có chút ngây ngốc, nàng khẽ nói:
- Nếu như thuận tiện thì ta sẽ đi.
- Ha ha.
Lục Thiếu Du cười cười, nhìn Băng Nhu nói:
- Đương nhiên là thuận tiện, cầu còn không được.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3139551/chuong-4320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.