Một lát sau, một đại hán trung niên mặc trường bào, khuôn mặt có chút trẻ trung nói với Lục Thiếu Du. Ánh mắt nhìn qua Lục Thiếu Du và Mộc Tử Kỳ phía xa cũng có chút mịt mờ.
- Đa tạ Mộc Nguyên trưởng lão.
Lục Thiếu Du gật đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ, khóe miệng nở nụ cười khổ.
- Lục Thiếu Du, đi theo ta.
Mộc Tử Kỳ nhìn qua Lục Thiếu Du, trong mắt đắc ý không thôi, bước chân liên tục đi về phía trước, ý bảo Lục Thiếu Du đuổi theo.
- Vậy thì mời Tử Kỳ cô nương dẫn đường.
Lục Thiếu Du cắn răng nói, nhìn ánh mắt đắc ý của Mộc Tử Kỳ, trong lòng có chút khó chịu, lập tức đi tới bên người Mộc Tử Kỳ, trước mặt bao nhiêu người thân mật dùng một tay vòng qua cái eo nhỏ nhắn của nàng.
- Ngươi...
Mộc Tử Kỳ bị dọa không nhẹ, sững sờ một lúc, muốn dãy dụa thế nhưng lại phát hiện ra cánh tay sau lưng mình giống như gọng kìm, khiến cho nàng hoàn toàn không thể dãy dụa, một đạo âm thanh truyền vào trong tai nàng:
- Tử Kỳ cô nương, diễn trò mà thôi, không cần phải phản ứng mạnh như vậy. Nhiều người Mộc gia của cô nương có mặt như vậy, nếu như ta làm tiếp một chuyện thân mật nào đó, khi đó cũng không tốt chút nào đâu.
- Lục Thiếu Du, xem như ngươi lợi hại, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Mộc Tử Kỳ lập tức hung hăng truyền âm vào trong tai Lục Thiếu Du, tùy ý để cho Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3139516/chuong-4337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.