- Không ngờ áo nghĩa linh hồn của Lục Thiếu Du lại mạnh mẽ tới tình trạng như vậy.
Trên ngọn núi, đám người Nhâm Ngã Hành, Tịnh Kiếm Hoàng, Đường Ám, Lôi Quang, Mộc Nguyên cùng chúng cường giả không khỏi cảm thán, đám người trẻ tuổi đồng lứa bày ra thực lực như vậy cũng khiến cho bọn họ cảm thấy xấu hổ.
Mà nếu Hoàng Dật chỉ bị thua đơn thuần, có lẽ mọi người còn có thể tiếp nhận dễ dàng hơn một chút, Hoàng Dật lúc này không những thua, mà còn thua trong áo nghĩa linh hồn của Lục Thiếu Du. Chuyện này khiến cho mọi người không khỏi rung động, đồng thời còn khó có thể tiếp nhận.
- Ta dùng toàn lực cũng không có cách nào ngăn cản hắn. So với trong tưởng tượng của ta còn mạnh hơn. Không hổ là người Chân lý Niết Bàn.
Hoàng Dật trở lại ngọn núi, nhìn Phong Bá Nam nói. Sắc mặt đám đệ tử Hoàng gia sau lưng lập tức khó coi.
Ánh mắt Phong Bá Nam thu hồi từ trên người Hoàng Dật, nhìn vào Phong Du Du, nhíu mày nói:
- Du Du, Lục Thiếu Du kia hôm nay có lẽ đã tiêu hao không ít, bằng không muội hôm khác lại chiến với hắn một trận cũng được.
- Đại ca, Lục Thiếu Du có lẽ không tiêu hao bao nhiêu, hắn còn chưa dùng toàn lực.
Phong Du Du nói, trong đôi mắt thanh tịnh, sáng ngờ có chút rung động, lại nói tiếp:
- Muội thấy hôm nay muội không ra tay hắn cũng sẽ không bỏ qua, huống chi muội cũng đã đồng ý, tự nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3139492/chuong-4349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.