- Ài..
Tiếng thở dài già nua vang vọng. Một lão giả già nua xuất hiện bên người Phong Du Du, mấy đạo chưởng ấn đánh xuống, hai mắt Phong Du Du lập tức khép hờ, toàn thân vô lực rơi vào trên cánh tay của đạo thân ảnh già nua này.
Trên khuôn mặt của thân ảnh già nua lúc này hai hàng lông mày nhíu lại, trên khuôn mặt có không ít nếp nhắn. Trong đôi mắt thâm thúy hiện lên vài phần bất đắc dĩ, miệng nói:
- Được rồi, tản đi đi.
Dứt lời, thân ảnh già nua này đã mang theo Phong Du Du đột nhiên biến mất.
Phong Bá Nam và Hoàng Dật quay đầu lại nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên chút than thở, lập tức thả người rời đi.
- Cửu sư đệ, đệ không sao chứ?
Một đạo thân ảnh cao ngất phá không mà tới. Thân ảnh Hoàng Phủ Minh Long đi tới bên người Lục Thiếu Du.
- Lục sư huynh.
Lục Thiếu Du lắc đầu nói với Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long, bản thân hắn tiêu hao quá nhiều, có một chút thương thế, không có trở ngại, hắn nói:
- Đệ không sao.
Dứt lời, nhìn qua phương hướng mà Phong Du Du và Phong Hành Thiên chủ biến mất, câu nói sau cùng của Phong Du Du khiến cho Lục Thiếu Du trong lúc mơ hồ cảm nhận được một loại cảm giác quen thuộc.
- Hai người nghịch thiên a, thật sự là trường giang sóng sau đè sóng trước.
Hàn khí chung quanh đại hán trung niên có khuôn mặt trắng nõn kia được thu lại, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3139481/chuong-4354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.