Sau đêm tân hôn, Lục Thiếu Du vẫn muốn nếm thử tư vị này một lần, thế nhưng chúng nữ đều thẹn thùng không đáp ứng, Lục Thiếu Du cũng không thể mạnh mẽ mẽ cưỡng chế, mà lúc này lại có cơ hội từ trên trời rơi xuống như vậy, Lục Thiếu Du đâu còn có thể nhẫn nại được.
- Chỉ một lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.
Lăng Thanh Tuyền lườm Lục Thiếu Du, khí chất cao ngạo mà vũ mị, mị hoặc không thể chống đỡ, mê hoặc chúng sinh.
- Chuyện lần sau lần sau sẽ bàn.
Lục Thiếu Du nói xong, lập tức giống như sói đói chụp mồi, nhào vào người sáu vị kiều thê.
- Sắc lang, chàng nhẹ một chút.
- Tay chàng làm gì đó?
- Cứu mạng ah, buồn..
Chỉ một thoáng, trong phòng không ngừng vang lên tiếng kêu liên tục, một lát sau, sáu thân hình linh lung, mềm mại hiện lên trước mắt Lục Thiếu Du, nhũng đôi ngọc thỏ giống như dãy núi phập phồng, ngọc thỏ ngạo nghễ đứng thắng, bên trên có trái bồ đào đỏ mọng, kiều diễm, rung động lòng người, thấm đẫm ruột gan, khiến cho xuân ý tràn ngập tâm hồn.
- Phu quân như ta còn đòi hỏi gì được nữa. Sáu vị lão bà, vi phu tới...
Lục Thiếu Du cảm thán nói một tiếp, sau đó xách thương ra trận.
Trên giường, từng đạo thân hình trắng nõn, mềm mại, tiếng kêu rung động tâm hồn vang vọng, xuân ý tràn ngập, ôn nhu kiều diễm không thôi.
Sáng sớm hôm sau, sắc trời vừa sáng, ngoài mật địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3139470/chuong-4360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.