Lúc này Đông Phương Tử Quỳ không biết, linh vật trời sinh với Lục Thiếu Du hiện tại đã không có lực hấp dẫn quá lớn.
Người mang Thái Cổ U Minh Viêm, Lục Thiếu Du đã hoàn toàn không dùng được thứ khác, huống chi cấp độ của Thái Cổ U Minh Viêm không phải vật khác có thể so sánh..
Nếu đổi thành hậu bối của Lục Thiếu Du, thậm chí là Lục Kinh Vân, Lục Du Thược, Lục Âm, Lục Âm, Lục Xảo các nàng, hắn cũng không chủ động tranh giành vật gì với bọn họ, trên cơ sở Lục Thiếu Du sẽ an bài một ít, nhưng mà quá trình tu luyện của bọn họ, Lục Thiếu Du chưa từng hỏi qua.
Từ lúc ở trấn Thanh Vân đi tới bây giờ, Lục Thiếu Du đã hiểu rõ con đường tu luyện, nếu không có trải qua tôi luyện, chỉ dựa vào gia tộc chiếu cố, muốn đặt chân vào hàng ngũ cường giả rất dễ dàng, nhưng muốn bước vào hàng ngũ đỉnh phong thì đừng mơ tới.
Cho nên Lục Thiếu Du vẫn không cấp quá nhiều bảo hộ thực chất cho Lục Kinh Vân, Lục Du Thược, Lục Doanh, Lục Phương, kể cả Niếp Phong cùng Thái A cũng thế, cơ duyên phải dựa vào bản thân mình tranh thủ, cho nên Tử Kim Phách Lôi Liên, Lục Thiếu Du cũng không có ý định thu cho hậu bối.
Qua một thời gian, được lôi thuộc tính áo nghĩa và lôi đình chi lực của Lục Thiếu Du phụ trợ, lôi đình cuồng bạo trong không gian đã hòa hoãn.
Dường như Lục Thiếu Du rót lôi thuộc tính áo nghĩa sinh ra hiệu quả cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3139409/chuong-4390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.