Lục Thiếu Du nói với Thanh Lôi Thân Vương, lúc này cùng Thanh Lôi Thân Vương cũng không cần thiết động thủ, hai người muốn chính thức phân thắng bại, trừ phi là phân sinh tử, bằng không sẽ khó phân thắng bại.
Nhìn Lục Thiếu Du một lát, Thanh Lôi Thân Vương cuối cùng vẫn bất đắc dĩ, trầm giọng nói:
- Xem như ngươi hung ác.
Dứt lời, Thanh Lôi Thân Vương dậm chân một cái, thân ảnh biến mất trong hang động.
Đông Phương Tử Quỳ nhìn qua Thanh Lôi Thân Vương biến mất, lúc này bước tới bên cạnh Lục Thiếu Du, hỏi hắn:
- Vì sao ngươi sợ người khác khách khí với mình?
Lục Thiếu Du cười cười, lại nói với Đông Phương Tử Quỳ:
- Bởi vì một khi có người vô cớ khách khí với ta, không có chuyện cầu ta thì tìm ta vay tiền, ta tự nhiên là sợ rồi.
PHỤT!
Đông Phương Tử Quỳ nghe xong liền phì cười, dùng ánh mắt quái dị nhìn qua Lục Thiếu Du, hỏi:
- Dùng thân phận và địa vị của ngươi bây giờ, chẳng lẻ còn sợ có người tìm ngươi làm việc và vay tiền sao?
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, cũng có chút bất đắc dĩ nói:
- Ngươi không biết, càng bị người khác xem là kẻ có tiền, chính hắn khẳng định sẽ càng thiếu tiền, càng có người xem ngươi có năng lực, chính hắn khẳng định còn đang muốn tìm người làm việc thay mình, cho nên thân phận và địa vị chỉ là hư ảo.
- Nghe có chút đạo lý.
Nghe Lục Thiếu Du nói thế, Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3139402/chuong-4392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.