- Không ngờ thực lực của Lục Kinh Vân lại mạnh vậy, Phong Phách Nam đã đột phá đến Hóa Hồng Cảnh cũng bị hắn áp chế.
Ở trên một ngọn núi phía xa, trưởng lão Lôi Quang vô cùng cảm thán, khuôn mặt già nua của lão cũng cực kỳ chấn động.
- Chẳng lẽ chúng ta đã già rồi sao? Thật không ngờ Lục Kinh Vân này lại cường hãn như vậy.
Trưởng lão Mộc Nguyên cũng không khác gì, khóe miệng tự giễu nhếch lên.
Ánh mắt của trưởng lão Đường Ám khẽ chuyển, giọng nói có chút bất đắc dĩ:
- Hai cha con Lục gia đều là thế hệ nghịch thiên.
Mặc Ngã Hành nhếch miệng, nhìn về phía chiến đài phía xa, thở dài nói:
- Chân lý Niết Bàn, Lục gia chắn chắn sẽ quật khởi, lời đòn này quả nhiên không sai.
- Chắc lẽ các ngươi không cảm giác được, tiểu tử Lục Kinh Vân kia vẫn không sử dụng toàn bộ thực lực, từ đầu tới giờ hắn vẫn luôn thăm dò Phong Phách Nam.
Trưởng lão đồng sự Hỏa Khánh cũng đang nhìn về phía đó, ánh mặt vô cùng rung đồng cùng bất đắc dĩ.
Oanh!
Tiếng nổ tung lại lần nữa vang lên, hai thân ảnh cũng vô cùng ăn ý va chạm vào nhau.
Hô...
Phong Phách Nam thở ra một ngụm trọc khí giống như sưng mù bay lên, hai mắt thâm thúy âm u của hắn lóe lên tinh quang, da thịt cổ đồng trên thân hình cao lớn như có ánh hòa quang phát ra.
Cả người Phong Phách Nam đứng đó, giống như một bức tượng điêu khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3139342/chuong-4423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.