- Sao chưởng môn còn chưa tới!
Thiên Khu đảo mắt nhìn quanh, sau cuồng sa phong bạo, mọi người cũng đã tụ tập với nhau, với tu vi của họ cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
- Với thực lực của chưởng môn, ngay cả chúng ta cũng không có chuyện gì thì hắn cũng không sao, trừ phi có chuyện ngoài ý muốn.
Âm Minh dạ xoa trầm giọng nói.
- Di tích Hắc Thủy ngục giam đã mở ra, có lẽ hắn sẽ đuổi tới, bây giờ chúng ta cũng không có biện pháp tìm hắn, nếu hắn nghe tin di tích đã mở, chỉ cần hắn không việc gì, nhất định sẽ chạy tới.
Ma Linh yêu nữ nói xong, ánh mắt khẽ động.
- Tây Phương chưởng môn không có việc gì, tin tưởng ta.
Địa Long nói, trong đầu hắn có Huyết Hồn Ấn, có thể cảm giác được chân khí, ánh mắt hơi đổi, nói:
- Hình như Tây Phương chưởng môn cách chúng ta cũng không xa.
Nghe vậy mọi người nửa tin nửa ngờ nhìn Địa Long.
- Cẩn thận, động tĩnh tựa hồ càng lúc càng lớn!
Ánh mắt Mạc Kình Thiên ngưng tụ, tựa hồ cảm thấy được điều gì, thân hình lập tức thối lui.
Sưu sưu!
Mọi người không dám chần chờ, liên tiếp lui ra sau.
Oanh long long!
Ngay lúc này mặt đất lay động kịch liệt, không ngừng rung lên, cát vàng chìm xuống, cả Hoang Vu sa mạc như muốn chìm xuống dưới lòng đất biến mất, sắc mặt mấy ngàn thân ảnh khắp bốn phía đều đại biến, lập tức thối lui thật nhanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/2401680/chuong-3737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.