Đồng thời với việc Hàn Phi thưởng thức cảnh sầm uất ở quảng trường, tiểu mập mạp lại như cá gặp nước mà lẩn vào đông đảo các quầy hàng bàn rong trên vỉ hè. Khuôn mặt tròn của hắn sung sướng ôm lấy hai mỹ nữ mà vuốt ve, mà ở bãi quầy hàng này có không ít người nhận biết ra hắn, tất cả đều tới bắt chuyện.
Hàn Phi hoàn toàn bị tiểu mập mạp kéo vào một khu hàng vỉa hè, hắn vừa kéo vừa nói.
-Hàn đại ca nếu như ngươi xem trúng cái gì, ngàn vạn lần không nên hỏi giá, ngươi trước tiên nói cho ta biết rồi ta sẽ đi hỏi giúp cho ngươi.
-Được! ~ Hàn Phi gật đầu, việc buôn buôn bán bán không phải là chuyện hắn am hiểu nhất.
Tuy rằng lần đầu tiên tới, hắn cũng có thể nhìn ra bán hàng rong ở đây tuyệt đối không phải là nơi có thể trông cậy vào việc yết giá thành thực đáng tin cậy. Ví dụ như một người mạo hiểm đang khản giọng chào hàng một thanh trọng kiếm màu vàng lóng lánh ở bên cạnh kia. Nó được xưng là linh vũ khí hoàng kim cấp vô kiên bất tồi (không gì đâm không thủng),nhưng mà Hàn Phi chỉ nhìn lướt qua đã phán đoán được chỉ là hàng phổ thông được mạ vàng mà thôi. Càng khôi hài hơn chính là trên thân kiếm được vẽ hoa văn loạn thất bát tao, rõ ràng là để hù người ngu ngốc mà.
-Quy củ ở đây là đã trả giá cả là phải mua, bằng không có tranh cãi thì võ sĩ tuần tra cũng không giúp ngươi được!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2254035/quyen-4-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.