Nếu để cho An Đức Lỗ bắt lấy linh hồn của mình rồi xóa đi ý thức sau đó nhập vào khôi lỗi thì chẳng khác nào làm chó cho người, tùy người sai sử. Tuy rằng biết rõ lần này e rằng khó thoát kiếp số, nhưng vận mệnh bi thảm của việc linh hồn bị quản chế thực sự quá bi thảm. Mấy tên võ sĩ tùy tùng trong lòng còn chút hi vọng mình gặp may cuối cùng cũng mặt xám như tro tàn, quay sang chửi An Đức Lỗ ầm lên.
- Pháp sư tà ác, dong binh công hội sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Khang Đặc tức giận quát.
Tiếng mắng chửi của mọi người đối với hắc ám pháp sư mà nói, ngược lại còn là một loại ca ngợi, hắn cười tủm tỉm nói:
- Yên tâm đi, sẽ chẳng có ai biết được thân phận của ta đâu! Sau khi biến bọn ngươi thành khôi lỗi, ta sẽ đổi một thân phận khác để phát hành nhiệm vụ, thành Ba Tư có vô số dong binh và mạo hiểm giả cấp ba. Sau này, ta sẽ dẫn thêm càng nhiều người đến đây, ha ha ha!
Trong khi hắn cất tiếng cười đầy đắc ý, sắc mặt mọi người đều lộ vẻ tuyệt vọng. Bọn họ dùng toàn lực muốn giãy thoát khỏi ràng buộc, thế nhưng lực lượng hoàn toàn bị phong ấn, căn bản không có chút tác dụng gì cả.
- Giãy dụa cũng vô ích thôi! Hắc ám trói buộc lục giai không phải là thứ mà các võ sĩ đẳng cấp như các ngươi có thể thoát khỏi.
An Đức Lỗ nhe răng cười nói:
- Yên tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253860/quyen-4-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.