Thành Ba Tư Đặc đã sừng sững giữa Tây Lục sa mạc trăm nghìn năm, chưa bao giờ bởi vì sự xuất hiện và ra đi của bất kì ai thay đổi.
Những thôn trấn ngoại ô dơ dáy và ồn ào. Những thương đội dọc theo đường lớn từ phương xa đến mang trong lòng đầy niềm vui sướng và mong chờ được tiến vào tòa thành tọa lạc ở miền cực Tây của đại lục. Những dong binh thô lỗ, những võ sĩ bưu hãn, những thi nhân nhàn tản phong lưu phóng khoáng, những thiếu nữ Hồi giáo che mặt hòa vào dòng người nườm nượp. Tất cả tạo thành phong cảnh đã không thay đổi bao năm qua của thành Ba Tư Đặc.
Mỗi một dong binh mạo hiểm giả sau khi trở về từ sa mạc hoang vắng mà hung hiểm không gì sánh được, khi về đến thành Ba Tư Đặc cũng như về đến nhà của mình, bọn họ cũng không chút keo kiệt vào thành hưởng thụ bằng hết những đồng tiền kiếm được bằng chính máu và tính mạng của mình. Thành Ba Tư Đặc cũng chính là bởi vì có bọn họ mà trở nên phồn hoa thịnh vượng.
Bây giờ, Hàn Phi đã hiểu rõ điều này một cách sâu sắc, hiểu rõ chỗ hấp dẫn của thành Ba Tư Đặc.
Mà ở cửa thành, hắn vô cùng bất ngờ khi thấy bóng dáng của Khang Đặc. Hắn không ngừng nhòm ngó những dong binh đi qua đi lại trên đường, hiển nhiên là muốn tìm người vừa đi ra từ sa mạc, vẻ thất vọng và chờ mong đan xen vào nhau hiện rõ trên khuôn mặt hắn!
- Khang Đặc!
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253845/quyen-4-chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.