Căn phòng không bật đèn nên bên trong tối đen như mực, Hàn Phi vừa bước chân vào phòng, từ trong bóng tối đột nhiên xuất hiện một luồng khí lạnh lẽo xẹt tới, một thanh chủy thủ sắc bén bay thẳng về phía cổ của hắn!
Bất quá luồng khí lạnh lẽo đó vừa xuất hiện thì cũng ngay lập tức biến mất, một giọng nói hơi có phần do dự vang lên:
- Ca ca?
- Là ta!
Hàn Phi mỉm cười nói:
- Tiểu Mễ, ta đã về rồi!
- Ca ca!
Cùng với một tiếng hô đầy kinh ngạc là một bóng người nhỏ nhắn đột nhiên xuất hiện nhào vào lòng hắn. Hàn Phi cười ha hả, vươn tay nhẹ nhàng xoa cái đầu nho nhỏ của Tiểu Mễ nói:
- Muội chưa ngủ à? Sao không thắp đèn lên?
- Ta sợ lắm! Mấy ngày nay ngày nào gia gia cũng phái người đến tìm Tiểu Mễ.
Tiểu Mễ thủ thỉ, thân thể gầy yếu run lên nhè nhẹ.
- Không sao đâu! Có ta ở đây, không ai có thể thương tổn muội cả!
Hàn Phi vỗ vỗ lưng của nàng đầy yêu thương, tiện tay đóng cánh cửa phòng đang mở toang lại.
Xem ra người khống chế Tiểu Mễ trước kia đã tìm đến cửa rồi. Bất quá Tinh Thần Chi Dạ quả nhiên là danh bất hư truyền, đối phương cũng không dám làm càn ở tại lữ quán.
Dìu Tiểu Mễ vào phòng khách ngồi lên chiếc ghế bành xong, Hàn Phi vòng tay ra sau lôi Ốc Kim vẫn giấu kín trong bọc hành lý sau lưng ra, cười nói: Truyện "Linh Vũ Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253843/quyen-4-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.