Một trận bão tố vừa tập kích vào Thánh Kinh, mặt trời mọc lên, làm cho cả dãy sơn mạch chiến thần có một dải sắc hồng diễm lệ.
Mưa gió qua đi, tiếng động ầm ĩ đã trở nên yên lặng đi rất nhiều. Những vũng nước đọng trên đường còn chưa có biến mất, người đi đường phải nhón đầu ngón chân mà bước đi qua. Chỉ có một vài xe ngựa có mang theo ký hiệu của quý tộc, không chút kiêng kỵ chạy qua như bay mà thôi. Bánh xe vọt qua những vũng nước cũng không thèm để ý xem có bắn vào người đi đường không.
Trên con đường nhỏ chật hẹp đi lại suốt nửa giờ, liên tục hỏi qua ba người đi đường. Hàn Phi coi như mới tìm được Hàn Ký Võ Phô bên cạnh con đường phồn hoa.
Trước cửa võ phô có một trung niên mặc một bộ bố sam màu tro đen, hắn đang chỉ huy hai tiểu nhị tu sửa lại mặt tiền của cửa hàng. Trận bão lớn này đã làm không ít mái ngói bay đi, ngay cả biển quảng cáo cũng bị mất đi hai đoạn. Một tráng hán có vẻ như là thợ rèn đang mặt mày ủ rũ cầm đồ nghề sửa chữa.
-Cậu! ~ Hàn Phi lên tiếng bắt chuyện.
Người trung niên nghe thấy thanh âm liền quay đầu lại, vừa nhìn thấy Hàn Phi trên mặt nhất thời toát ra thần sắc kinh hỉ nói:
-Phi nhi, sao cháu lại tới nơi này?
Trung niên này chính là cậu của Hàn Phi Hàn Thành Nghiệp, luận theo bối phận thực tế gọi là thúc thúc cũng không có vấn đề gì, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253781/quyen-4-chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.