Chương trước
Chương sau
Một trận bão tố vừa tập kích vào Thánh Kinh, mặt trời mọc lên, làm cho cả dãy sơn mạch chiến thần có một dải sắc hồng diễm lệ.

Mưa gió qua đi, tiếng động ầm ĩ đã trở nên yên lặng đi rất nhiều. Những vũng nước đọng trên đường còn chưa có biến mất, người đi đường phải nhón đầu ngón chân mà bước đi qua. Chỉ có một vài xe ngựa có mang theo ký hiệu của quý tộc, không chút kiêng kỵ chạy qua như bay mà thôi. Bánh xe vọt qua những vũng nước cũng không thèm để ý xem có bắn vào người đi đường không.

Trên con đường nhỏ chật hẹp đi lại suốt nửa giờ, liên tục hỏi qua ba người đi đường. Hàn Phi coi như mới tìm được Hàn Ký Võ Phô bên cạnh con đường phồn hoa.

Trước cửa võ phô có một trung niên mặc một bộ bố sam màu tro đen, hắn đang chỉ huy hai tiểu nhị tu sửa lại mặt tiền của cửa hàng. Trận bão lớn này đã làm không ít mái ngói bay đi, ngay cả biển quảng cáo cũng bị mất đi hai đoạn. Một tráng hán có vẻ như là thợ rèn đang mặt mày ủ rũ cầm đồ nghề sửa chữa.

-Cậu! ~ Hàn Phi lên tiếng bắt chuyện.

Người trung niên nghe thấy thanh âm liền quay đầu lại, vừa nhìn thấy Hàn Phi trên mặt nhất thời toát ra thần sắc kinh hỉ nói:

-Phi nhi, sao cháu lại tới nơi này?

Trung niên này chính là cậu của Hàn Phi Hàn Thành Nghiệp, luận theo bối phận thực tế gọi là thúc thúc cũng không có vấn đề gì, nhưng mà hô cậu thì thân thiết hơn một chút.

Hai ngày trước, Hàn Phi bái phỏng Hàn thị tông phủ không chỉ giải cứu của Hàn gia một hồi nguy nan. Trước khi đi hắn còn để lại một số tiền, đối với Hàn gia mà nói số tiền đó chính là đưa than sửa ấm trong mùa đông rét lạnh. Ngoại trừ Hàn Trác đang nằm trên giường ra, trên dưới Hàn gia cảm kích Hàn Phi vạn phần, cảm thán Hàn Hồng Lệ đã sinh được một người con trai tốt.

-Cháu tới xem cậu thế nào, thuận tiện tham quan võ phô một chút.

Hàn Phi cười nói.

Hàn Ký Võ Phô này là một trong những nơi có thu nhập trọng yếu nhất của Hàn thị Thánh Kinh. Năm đó Hàn thị rút lui khỏi Thánh Kinh đại bộ phận sản nghiệp đã bị người cướp đi cả rồi, cho tới bây giờ cũng không còn lại gì mấy. Ngay cả diện tích tông phủ cũng bị thu lại không còn bằng một phần mười trước kia, cảnh ngộ thảm đạm có thể nhìn thấy được.

Cửa hàng rất phổ thông này là sản nghiệp trọng yếu nhất của Hàn thị, phía trước là phòng tiêu thụ, phía sau là xưởng thợ rèn, nhìn qua còn không bằng Võ phô của Hàn Phi ở Tập Thủy Thành.

Nhưng mà dựa vào cái võ phô này mà Thánh Kinh Hàn gia có thể gian nan chống đỡ được xuống.

Người cậu Hàn Thành Nghiệp của Hàn Phi năm nay đã bốn mươi tuổi rồi, là một sang sư nhị giai cấp thấp, chỉ dựa vào tay nghề khéo léo cùng đám thợ rèn học đồ trợ giúp mà đứng vững gót chân ở đây.

Từ trong lời nói mang theo vài phần hổ thẹn của lão gia tử, Hàn Phi biết được năm đó Hàn Thành Nghiệp rất thích mẫu thân Hàn Hồng Lệ của mình. Thế nhưng Hàn Hồng Lệ lúc truyển chọn Hàn Mộc Thiên, hắn không có một câu oán hận, trái lại còn dùng toàn lực để chuẩn bị một phần đồ cưới cho Hàn Hồng Lệ.

Lúc này hắn đã mở võ phô ở trên đường Nguyệt Hà này hơn hai mươi năm rồi, kinh doanh duy trì gia nghiệp, cho tới bây giờ vẫn độc thân một mình.

-Khụ, một cái cửa hàng rách nát thì có cái gì đẹp chứ.

Hàn Thành Nghiệp cười nói:

-Cháu ở đây chờ một chút, chờ cậu làm xong cái này hai cậu cháu sang bên kia đường làm một chầu thịt dê nướng, đảm bảo cháu ăn xong sẽ không thể nào quên được!

-Cậu, lần này cháu tới muốn xem cửa hàng của cậu, đồng thời muốn mượn cửa hàng của cậu chuẩn bị một số đồ vật!

Hàn Phi cười nói.

-Chuẩn bị đồ vật? được chúng ta đi rồi nói.

Hàn Thành Nghiệp không khỏi ngây ra một lúc, quay lại nói với đại hán đang sửa chữa bảng quảng cáo rằng:

-Đại Hùng, ngươi cũng vào đây đi.

-Tới ngay, sư phụ.

Đại hán cười một cái, bỏ lại biển quảng cáo cùng Hàn Thành Nghiệp đi vào trong võ phô.

Xưởng sản xuất của võ phô tương đối hỗn độn, khoáng thạch rơi lả tả dưới đất, nhưng mà diện tích cũng rất rộng đi. Bên trái còn có một lò rèn, bên phải có hai lò rèn. Trong lòng lò rèn còn bốc lên lửa cháy hừng hực, hơn nữa thông gió cũng không tốt cho lắm, bên trong không khí có chút vẩn đục. Nhiệt độ trong này rất cao, đứng một chút mồ hôi lập tức đầm đìa.

Vài tên thợ rèn xích lõa thân trên đang vội vàng luyện khoáng thạch cùng chế tạo đồ sắt. Hai bên vách tường là chất chứa những vũ khí tốt cùng dụng cụ sinh hoạt, nhìn qua buôn bán cũng không tồi lắm. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Phi nhi, hoàn cảnh ở đây không được tốt, cháu muốn làm cái gì!

Hàn Thành Nghiệp hơi xấu hổ nói rằng:

-Những vũ khí bình thường thì không có vấn đề, linh vũ khí ta chỉ có thể làm ra cấp thanh đồng, phẩm chất cũng chỉ bình thường.

-Cậu, chắc cậu không biết, cháu trước đây có học chế tạo vũ khí ở Tập Thủy thành.

Hàn Phi vừa cười vừa nói, đồng thời cởi bộ y phục võ sĩ xuống, lộ ra thân thể cường tráng không gì sánh được.

-Lẽ nào cháu còn là một sang sư?

Hàn Thành Nghiệp không thể tin tưởng mà mở to hai mắt nhìn. Hắn biết Hàn Phi là một võ sĩ cao giai, nhưng không thể ngờ được Hàn Phi còn có thể kiêm cả sang sư nữa, lúc này hắn mới bao nhiêu tuổi à!

Hàn Phi gật đầu, tới trước lò rèn, hắn thành thạo nhấc thiết chùy đo phân lượng một chút. Tay trái nắm kìm sắt kẹp một khối gang lớn ném vào lò rèn đang rực lửa nóng.

Người trong nghề vừa ra tay là biết, động tác của Hàn Phi thành thạo không khỏi làm hai mắt Hàn Thành Nghiệp sáng lên. Lập tức đi tới một bên nhìn xem người cháu trai của mình đang muốn làm cái gì.

Kim loại được đun nóng xong, Hàn Phi nhanh chóng ném lên trên khuôn, không chút nghĩ ngợi liền lập tức đập xuống vài chùy.

Thanh âm đing đing đang đang thánh thót chợt vang lên, dường như mưa rào cuồng phong dày đặc vậy. Thế nhưng loại tiếng động này không phải hỗn loạn không chút tiết tấu, nó có một quy luật tồn tại rất kỳ lạ. Mà mỗi chùy của Hàn Phi cử trọng nhược khinh, tốc độ càng ngày càng nhanh hơn nữa còn lộ ra vài phần ưu nhã, làm cho người xem có cảm giác đặc biệt.

Một khối kim loại hơn mười cân đã bị những lần rèn của hắn loại bỏ ra hoàn toàn tạp chất bên trong, một khối thiên đoán tinh thiết dần dần hình thành.

Những thợ rèn đang bận rộn chung quanh lúc này đều bị động tác của hắn làm cho hấp dẫn. Bọn họ có nhãn lực không tồi, hoàn toàn có thể nhìn ra Hàn Phi không đơn giản chút nào.

-Trời ạ, tốc độ như vậy, lão Tháp cũng không bằng nổi à!

-Hài tử nhà ai vậy? sao lại lợi hại như thế, ta hôm nay đã được mở mắt rồi!

-Mạnh! Thật sự quá mạnh mẽ rồi, nếu như tay nghề ta có thể được như vậy chết cũng đáng à!

Không chỉ những người thợ rèn này, Hàn Thành Nghiệp cũng thấy mặc cảm, đối với tay nghề của Hàn Phi đã không chút hoài nghi. Hai mắt hắn tỏa sáng nhìn chằm chằm vào mỗi động tác của Hàn Phi, rất sợ bỏ qua một phần đặc sắc.

Chỉ mất gần tới mười phút, một khối thiên đoán tinh thiết hoàn mỹ đã được Hàn Phi rèn luyện thành công. Nhưng mà hắn cũng không có dừng lại mà bắt đầu sử dụng khối thiên đoán tinh thiết này để chế tạo vũ khí.

Theo thiết chùy không ngừng huy động, một thanh trọng kiếm theo tiêu chuẩn dần dần hình thành. Nhưng làm cho mọi người sợ hãi than đó chính là trong quá trình này Hàn Phi hầu như không có dừng lại dù chỉ trong một chốc lát. Lực cánh tay của hắn phảng phất như vô cùng vô tận không cần phải nghỉ ngơi vậy. Đồng thời mỗi chùy hạ xuống tốc độ, độ mạnh yếu, cùng với góc độ đều không chê vào đâu được, hình như đã trải qua một hồi tính toán tinh vi vậy.

Đây là chênh lệch của cảnh giới thực lực, tất cả các sang sư cường đại đều là võ sĩ cao giai cả. Cao giai võ sĩ đối với việc khống chế cùng nắm giữ lực lượng hơn xa người bình thường. Chỉ cần quen thuộc kỹ xảo, rèn vũ khí cực kỳ thuận lợi.

Sau một lát thanh trọng kiếm ra lò, lúc phóng tới nước làm lạnh, Hàn Phi bôi chút dầu mỡ lên trên thân kiếm làm cho thân kiếm trở nên sắc bén không gì sánh được.

Hàn Thành Nghiệp do dự một chút nói rằng:

-Phi nhi cháu đưa trực tiếp ra gió như vậy, sợ rằng kiếm phong rất mau giòn à! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Những vũ khí bình thường đều không trực tiếp đưa ra gió, phải qua nhiều lần mài đi mài lại mới có thể thành công. Hàn Phi cách làm này có vẻ không chuyên nghiệp.

Hàn Phi cười cười nói:

-Cậu, cháu chỉ làm một kiếm phôi mà thôi.

-Kiếm phôi? Lẽ nào cháu muốn rèn linh vũ khí, a nha, ta không có tài liệu ở đây.

Hàn Thành Nghiệp nhất thời kinh hãi.

Hàn Ký Võ Phô chỉ là buôn bán nhỏ, Hàn Thành Nghiệp tuy rằng có thể chế tạo ra linh vũ khí, thế nhưng dưới tình huống không có đơn đặt hàng hắn cũng không có mua tài liệu đắt đỏ này về làm gì.

-Không có vấn đề gì, cháu có mang theo.

Hàn Phi cười nói:

-Cậu, cho cháu mượn chú khí lô dùng một chút.

Chú Khí xưởng của Hàn Thành Nghiệp là một gian phòng nhỏ nằm bên cạnh xưởng, nó cũng không thể thu nạp được nhiều người. Lúc này đám thợ rèn cũng thức thời đứng ở bên ngoài không có vội vàng đi vào xem náo nhiệt.

Nếu như nói thủ pháp chế tạo vũ khí của Hàn Phi làm cho Hàn Thành Nghiệp cảm thấy giật mình cùng bôi phục thì quá trình luyện chế linh vũ khí trực tiếp làm cho hắn khiếp sợ không nói lên lời rồi.

Chỉ thấy Hàn Phi đặt trọng kiếm đã được chế tạo tốt ở giữa chú khí lô, ngọn lửa trong lô bỗng bốc lên hừng hực. Nơi hạch tâm ngọn lửa từ hồng chuyển sang chanh, sau đó biến vàng rồi biến lục!

Linh hỏa màu lục! Hàn Thành Nghiệp làm sang sư đã lâu đương nhiên có thể hiểu nó đại biểu cho cái gì, nhưng chân chính đặc sắc còn ở phía sau.

Tài liệu quý hiếm được thêm vào để rèn luyện lần thứ hai, lúc hoàn thành, Hàn Phi như ma thuật rút ra linh văn bút cùng máu linh thú đặt trong một chai thủy tinh. Hắn lập tức đặt kiếm ở trên bàn để khắc hai mặt kiếm mấy đồ án linh văn khác nhau!

Toàn bộ quá trình như lưu thủy hành vân, trung gian không có một chút ngưng trệ. Nhìn Hàn Phi, Hàn Thành Nghiệp phảng phất như đi vào trong mộng ảo, mãi tới khi Hàn Phi hoàn thành xong trọng kiếm đưa tới trước mặt hắn, hắn mới từ trong mộng tỉnh lại.

-Cái này hoàn thành rồi sao?

Hắn kinh ngạc nhìn thân kiếm màu bạc, thanh âm trở nên có chút khô khốc.

-Thực sự quá nhanh rồi.

Nếu như đổi thành hắn luyện chế một thanh linh vũ khí, trước sau phải mất ít nhất bốn năm ngày, còn phải chuẩn bị thật tỉ mỉ trước đó nữa, để tránh khỏi việc lỗ vốn. Nhưng mà Hàn Phi lại không giống như vậy, chỉ trong một giờ đã hoàn thành, dùng một khối kim loại luyện chế thành linh vũ khí, quả thực là rất khó tưởng tượng đối với hắn.

-Cậu, cậu nhìn thử xem, nhìn xem tay nghề của cháu thế nào. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Hàn Phi vừa cười vừa nói
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.