Võ sĩ hay pháp sư trên đại lục này, chỉ cần thực lực đạt được tới một cảnh giới nào đó, có thể sáng tạo ra “thế” của mình, nó có thể mạnh hoặc yếu, nhưng thường thường mang theo phong cách của người sử dụng. Loại “thế” này không phải là khí thế, mà nó còn nội chứa lực lượng bên trong.
Nhưng mà “thế” cho tới bây giờ đều cần dùng “lực” hay đấu khí cùng pháp lực chống đỡ. Trong hạn võ linh pháp trận hoàn toàn áp chế đấu khí này, Vân Việt chém ra một kiếm có thể tạo ra thế như sấm sét, lực lượng bạo phát làm cho không khí chung quanh như cô đọng lại cả, quả thực làm người khác giật mình kinh hãi.
Ưu thế thay đổi, Hàn Phi cũng không chút kinh hoàng, hắn cảm thấy lực lượng của đối phương tăng lên trong diện rộng, bằng vào huyền môn chân khí năm thành cũng không đủ áp chế.
Để tránh đi phong mang, hắn không hề cố kỵ phát ra toàn lực lượng của mình sao? Trong đầu các ý niệm hoàn toàn xẹt, Hàn Phi triển khai thân hình thoát khỏi khí tràng, tránh đương đầu với Vân Việt.
Phách!
Hàn Phi vừa thối lui, khí thế của Vân Việt cũng tăng vọt lên, cự kiếm nặng nề trên tay hắn bỗng nhiên trở nên linh hoạt không gì sánh được. Một kiếm lại một kiếm đánh tới Hàn Phi, đúng là phiên bản của vừa nãy khi Hàn Phi tấn công hắn.
Nhưng khác chính là, mỗi một kiếm của Vân Việt chém xuống đều có một lực lượng kỳ lạ, lực lượng này cũng không có tiêu tán theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253769/quyen-4-chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.