Chương trước
Chương sau
Cái gọi là quý tộc, cho dù làm chuyện gì xấu xa bỉ ổi như thế nào cũng rất chú ý phong độ quý tộc của mình. Cho dù là phụ nữ cũng khẩu phật tâm xà.

Tên quý tộc trung niên muốn xem lễ vật của Hàn gia này là nghi trượng trưởng lão của Đạo Nhĩ gia tộc. Mà mọi người ở đây đều rõ ràng quan hệ của Đạo Nhĩ gia tộc với Vân thị. Cho nên mô kích Hàn thị nghèo khó cũng không phải là chuyện kỳ quái gì.

Nhưng thật ra đệ tử Lôi thị lại mở miệng ra hát đệm vào quả thực là có ý vị sâu xa rồi. Tuy rằng hiện giờ Thánh Kinh Hàn thị cũng không có tư cách là gia tộc phụ thuộc vào Lôi thị. Thế nhưng Lôi lão thái gia chiếu cố với Hàn thị thì trong giới thượng lưu của đế quốc không phải là bí mật gì cả. Bằng không Hàn Võ Quốc làm sao có thể đứng ở nơi này được.

Đối phương gây sự làm cho lòng của Hàn Võ Quốc trầm xuống, kỳ thực lão cũng biết bên trong tráp là một thanh vũ khí. Nhưng xuất phát từ tín nhiệm với Hàn Phi, lão cũng không nghĩ tới lễ vật mừng thọ này có trọng lượng hay không?

Trong mắt lão cho dù lễ vật có kém một chút, Lôi lão thái gia cũng không quan tâm. Nhưng mà hiện giờ bị người yêu cầu mở ra ngay tại chỗ này thì có chút phiền phức rồi. Vạn nhất đẳng cấp thiếu một chút sẽ bị người cười nhạo. Mặt mũi của Lôi lão thái gia cũng không sáng sủa gì, nếu như lại bị người cố tình gây xích mích vài câu, hậu quả thật đúng là khó có thể dự liệu.

Trong lúc nhất thời, Hàn Võ Quốc hận không thể nuốt chửng tên nghi trượng trưởng lão Đạo Nhĩ gia tộc này. Rơi vào đường cùng, lão đành phải hướng mắt về phía Hàn Phi.

Hàn Phi mỉm cười, từ trong tay tôi tớ tiếp nhận hộp kiếm, quay lại nói với Lão thái gia rằng:

-Lôi lão thái gia, ta nghe nói ngài rất thích vũ khí, cho nên tuyển chọn một thanh kỵ sĩ kiếm làm lễ vật kính biếu, chỉ hi vọng ngài có thể thích.

Lôi lão thái gia cười ha hả:

-Được, nếu mọi người đã muốn nhìn, vậy mở là được rồi!

Lão thái gia là người chấp chưởng một gia tộc giàu có đương nhiên không tầm thường. Thấy vẻ mặt cùng ngôn ngữ tự tin của Hàn Phi cũng biết phần lễ vật này không đơn giản. Cho nên mới thoải mái bảo hắn mở ra. Cũng tốt để cho mọi người biết năm đó ta cũng không phải chiếu cố không cho Hàn thị.

Vài ngày trước lúc lão nhận được tin tức Hàn Phi muốn thông qua Thiết Quyền hội bái phỏng mình cũng không có quá để ý. Bởi vì người muốn gặp mặt lão có nhiều lắm, nhưng mà sau khi biết được Hàn Phi ở Thánh Võ học viện đánh bại đệ tử kiệt xuất nhất của Vân thị là Vân Việt, mới phát ra thiếp mời hoàng kim.

Hải Dương võ sĩ mười tám tuổi, thân phận như vậy cũng đủ để lão coi trọng rồi. Lão cũng muốn nhìn xem thiếu niên xuất hiện như sao sa này tới tột cùng là nhân vật như thế nào. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Vạch tơ lụa ra, hộp kiếm bằng gỗ lim bên trong chậm rãi mở ra. Kỵ sĩ kiếm lóng lánh màu vàng lập tức hiện ra trước mặt mọi người. Lôi lão thái gia nhất thời ngây ra một lúc.

Cái chuôi kỵ sĩ kiếm này thực sự quá hoa lệ rồi, nhìn qua như được chế từ vàng ròng vậy, thân kiếm sáng bóng như gương, mũi kiếm phong mang hoàn toàn bị che giấu, phần chuôi kiếm cùng che tay có khảm phù điêu linh giao rất đặc sắc. Chỉ là khảm ngọc ở phần trung tâm của che tay có chút tục khí, nhìn không giống như lợi khí sát nhân, hoàn toàn là một mặt hàng mỹ nghệ tinh mỹ.

Đúng! Là hàng mỹ nghệ, bởi vì tính chất của hoàng kim không thể dùng để chế tạo vũ khí, cũng không thể chịu được linh lực gia trì vào.

Thấy thanh kiếm này không ít quý khách trên mặt không khỏi lộ ra dáng cười trào phúng. Không ai không biết Lôi lão thái gia thích vũ khí cùng hoàng kim. Thế nhưng Hàn gia tiểu tử này chẳng lẽ không biết Lôi lão thái gia không thích nhất là dùng hoàng kim chế tạo vũ khí sao? Bởi vì trong mắt lão như vậy là vũ nhục vũ khí, đồng thời cũng làm bẩn hoàng kim.

Tiểu tử tới từ nông thôn này vỗ mông ngựa vỗ nhầm vào đùi rồi! Vài tên quý tộc hai mắt nhìn nhau, chờ xem kịch vui phía trước!

Hàn Võ Quốc thầm kêu không xong, hắn đã từng nói với Hàn Phi Lôi lão thái gia thích vũ khí cùng hoàng kim. Thế nhưng cũng không nhắc tới kiêng kỵ này, thật đúng là biến lợn lành thành lợn què rồi.

-Ha ha ha!

Trung niên quý tộc của Đạo Nhĩ gia tộc cười to nói:

-Thực sự là một kiện lễ vật rất đặc biệt à. Nhưng là ngươi chỉ dùng lễ vật có hoa không có quả như vậy, chẳng lẽ cho rằng ánh mắt của Lôi lão thái gia rất kém sao hắc hắc !!

Đồng thời cười nhạo còn gây thêm xích mích, trên trưởng lão của Đạo Nhi gia tộc này đúng là cũng không kiêng nể ai cả. Có chút tân khách phát ra tiếng cười nhạo, cũng có người âm thầm lắc đầu thở dài vì Hàn gia.

-Các ngươi lấy vật như vậy tới lừa bịp lão thái gia nhà ta, cũng hơi quá đáng nha?

Tên đệ tử Lôi thị kia âm âm nói rằng:

-Thật phụ công gia gia nhà ta bình thường chiếu cố Hàn gia các ngươi!

Vẻ mặt của Lôi lão thái gia không khỏi trầm xuống, quay đầu trừng mắt liếc nhìn đệ tử nhà mình. Nhưng mà cái lễ vật này quả thật đã phạm vào kiêng kỵ của lão, theo đạo lý mà nói Hàn Võ Quốc hoàn toàn biết điều này, tất không nên làm ra chuyện thất lễ như vậy.

Hơn nữa, ấn tượng tốt của lão với Hàn Phi hoàn toàn không còn sót lại chút gì, trong lòng có chút hối hận vì phát ra thiếp mời hoàng kim.

Chê cười, miệt thị, tiếc hận, đồng tình, các loại ánh mắt dị thường này không làm cho sắc mặt của Hàn Phi cải biến chút gì. Hắn không chút hoang mang lấy kỵ sĩ kiếm ra khỏi hộp, dựng thẳng trong tay mình.

Bên cạnh Lôi lão thái gia, hai võ sĩ lập tức bước nửa bước tới phía trước, có ý định chắn phía trước. Hiển nhiên là hộ vệ thiếp thân của Lôi lão thái gia. Động tác này của Hàn Phi làm cho bọn họ cảnh giác.

Không thèm nhìn ánh mắt của mọi người, Hàn Phi vươn tay trái bấm vào thân kiếm một chút. Một tiếng long ngâm trong trẻo không gì sánh bằng truyền vào lỗ tai của mọi người, làm cho mọi người không khỏi chấn động.

Đôi mắt Lôi lão thái gia bỗng nhiên sáng ngời, vươn hai tay vỗ vỗ vào vai hai võ sĩ trước mặt, đối phương lập tức lui về vị trí cũ.

-Thanh kiếm này tên gọi là Lôi Bạo Viêm Long. Đây là một thanh linh vũ khí. Tài liệu luyện chế nên nó là Ám Viêm Sa Kim lấy từ biển cát Tây Lục cách xa đây vạn dặm. Nhưng mà chỉ biểu hiện ra ngoài một tầng vàng ròng để bảo vệ linh văn đồ bên trong mà thôi.

Hàn Phi mỉm cười nói:

-Trên thân kiếm, có mang vào hai hạng đấu kỹ, mời Lôi lão thái gia thử kiếm!

Tay trái khẽ vuốt ve thân kiếm, Hàn Phi hoành kiếm dùng hai tay nâng tới trước mặt Lôi lão thái gia.

-Được! ~ Trong mắt Lôi lão thái gia quang mang chợt lóe, không chút do dự tiếp nhận kỵ sĩ kiếm động dung nói:

-Cừ thật, phân lượng quả đúng là rất nặng đi, không hổ được chế tạo từ Ám Viêm Sa Kim, các ngươi đều lùi ra!

Lão muốn thử kiếm rồi, những người vây chung quanh Lôi lão thái gia lập tức lui lại một khoảng cách, làm cho lão gia tử thong dong phát huy.

Những tân khách đang chuẩn bị chế giễu lập tức hai mặt nhìn nhau, mơ hồ cảm giác chuyện không phải như dự đoán của mình rồi.

Lôi lão thái gia giơ cao hai tay cầm kiếm, lão tuy rằng không phải là võ sĩ và cũng đã tám mươi rồi. Thế nhưng từ nhỏ đã tập võ, hơn nữa bình thường được ăn linh dược cường thân tráng kiện. Bởi vậy tố chất của lão hơn xa các lão nhân bình thường rất nhiều. Nhấc thanh kỵ sĩ kiếm hơn trăm cân cũng không quá cật lực.

Là người sưu tầm linh vũ khí, Lôi lão thái gia đương nhiên biết làm thế nào sử dụng linh vũ khí. Ngón tay cái của tay phải vững vàng đặt lên trên khỏa hồng sắc tinh thạch ở trên phần che tay.

Dưới cảm ứng linh lực, tin tức của linh văn đồ khắc trên thân kiếm bỗng nhiên truyền vào trong đầu lão.

-Bạo Diễm Viêm Long Phá!

Hai mắt trợn tròn, lão lập tức quát lên, thân kiếm dựng thẳng bỗng nhiên phát ra hồng quang chói lọi, trong nháy mắt hóa thành hỏa diễm. Một đầu hỏa long rời kiếm bay ra phía trước.

Rầm rầm!~

Hỏa long bay lên cao tới mấy chục thước mới đột nhiên nổ tung, trên bầu trời phát ra một chùm lửa sáng lan đi thật xa. Từ xa nhìn lại có vẻ đồ sộ mỹ lệ vô cùng. Hầu như nó hấp dẫn ánh mắt của các thực khách ở đây. Một vài thiếu nữ phu nhân tấm tắc thanh âm tán thưởng, các nàng còn tưởng đây là màn pháo hoa chúc mừng nữa cơ!

Hỏa long lên không cũng kinh động võ sĩ hộ vệ ở trong phủ. Bầu không khí thọ yến có chút khẩn trương, nhưng mà trạng thái cảnh giới rất nhanh được giải trừ đi.

Không thể nào! Ngoại trừ Hàn Phi ra, những người thấy một màn này đều hít một ngụm chân khí. Không ai không biết Lôi lão thái gia không phải là võ sĩ. Lão có thể phát ra đấu khí cường hãn như vậy, không thể nghi ngờ đó là nhờ vào linh vũ khí trong tay.

Những người hiểu chút cảm giác được khác hoàn toàn, Bạo Diễm Viêm Long Phá là hoàng cấp đấu kỹ à. Một kiện linh vũ khí cấp hoàng kim giá cả đắt đỏ cũng chỉ có thể phóng xuất được cao cấp đấu kỹ là tối đa. Mang vào hoàng cấp đấu kỹ là linh vũ khí cấp tinh thần rồi.

Nắm trong tay Lôi Bạo Viêm Long kiếm, hai tay Lôi lão thái gia có chút run run, đây không phải vì khí lực thiếu mà là trong lòng lão mừng rỡ tận đáy lòng.

Tiếc nuối nhất của đời lão là không thể trở thành một võ sĩ. Cho nên thu thập linh vũ khí là ham muốn để bù đắp khuyết điểm này của lão. Trong phòng của lão cũng chứa nhiều vũ khí, cũng không phải không có linh vũ khí cấp tinh thần. Thậm chí còn một thanh linh vũ khí cấp truyền kỳ nữa. Nhưng mà linh vũ khí cấp bậc như vậy không chỉ nói là người thường, không phải võ sĩ cao giai cũng không thể nắm trong tay được, chỉ có thể thưởng thức mà thôi.

Linh vũ khí có thể thả ra đấu kỹ lão cũng có, thé nhưng tốt nhất cũng chỉ là linh vũ khí cấp hoàng kim phát ra cao cấp đấu kỹ mà thôi. Bởi vì linh vũ khí cấp tinh thần thực sự quá ít vì làm quá khó, không chỉ có luyện chế độ khó cực cao. Trọng yếu hơn là một sang sư đỉnh cấp cũng không muốn chế tạo linh vũ khí cấp cao này, cho rằng linh vũ khí cướp đi vinh quang thuộc về võ sĩ.

Lôi lão thái gia đáng tiếc nhất là không thể thu thập được một linh vũ khí tốt như vậy, trăm triệu lần không ngờ Hàn Phi lại tặng một phần hạ lễ trân quý như vậy.

Lão biết Hàn Phi chính là một sang sư, có thể chế tạo ra linh vũ khí cấp thanh đồng không tồi. Nhưng mà cũng không có liên hệ thanh linh vũ khí trong tay với Hàn Phi một chỗ. Bởi vì Hàn Phi thực sự còn quá trẻ tuổi. Mười tám tuổi là Hải Dương võ sĩ đã làm cho mọi người ghé mắt nhìn, tuyệt đối không thể đồng thời là sang sư cao giai có thể chế tạo ra một thanh linh vũ khí cấp tinh thần được. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Giải thích duy nhất là thanh linh vũ khí này Hàn Phi không tiếc tiền của mua được tới. Lão cũng biết Hàn Phi vừa thắng được của Vân thị 100 vạn đồng vàng, có thể có năng lực thu mua đi.

Trong giờ khắc này, Lôi lão thái gia đối với Hàn Phi thỏa mãn vô cùng, hơn nữa thầm quyết định sau này chiếu cố Hàn gia hơn chút nữa.

Trên thực tế, mọi người bao gồm cả hàn Võ Quốc ở trong cũng không ai ngờ cái chuôi linh vũ khí này là do một tay Hàn Phi chế tạo nên. Nhưng mà từ một ý nghĩa nào đó, cái chuôi kỵ sĩ kiếm Lôi Bạo Viêm Long này không phải là linh vũ khí cấp tinh thần chân chính!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.