Chương trước
Chương sau
Dưới ánh trăng ở Lôi thị tông phủ, tân khách nhiều như mây. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Toàn thể tân khách nhất tề đứng dậy, giơ chén rượu trên tay lên trên không hướng về phía Lôi lão thái gia ở trong phòng khách. Tiếng nhạc tấu hùng tráng sôi sục vang lên, không ngờ còn mang theo tiếng sát phạt của gươm đao.

Có người nói Lôi lão thái gia lúc còn trẻ đã từng dấu diếm thân phận đi vào trong quân đội đế quốc làm một chiến sĩ phổ thông. Đã lập được chiến công sau mười năm ở biên cương. Bởi vậy được đế quốc phong thưởng Nam tước. Lúc vinh quy bái tổ trở lại Thánh Kinh mới bộc lộ tài năng trong kinh doanh gia tộc, từ đó về sau bước lên trên con đường tới đỉnh cao quyền lực trong gia tộc.

Một đoạn thiết huyết này chính là tự hào cùng kiêu ngạo nhất của Lôi lão thái gia. Lão thậm chí còn quản lý gia tộc theo quân luật. Bởi vậy trong thọ yến này đánh một khúc quân ca trợ yến cũng không phải là chuyện gì kì quái.

-Cảm tạ mọi người đã tới đây hôm nay, chúng ta cùng nâng một ly, chúc cho đế quốc võ vận hưng thịnh!

Thanh âm to rõ của Lôi lão thái gia truyền vào trong tai mọi người.

-Chúc cho đế quốc võ vận hưng thịnh, chúc cho lão thái gia thọ vận lâu dài!

Các tân khách cùng kêu lên lời chúc mừng, rồi uống lấy rượu ngon. Bầu không khí đã được đẩy lên tối cao rồi!

-Ha ha ha!

Lôi lão thái gia uống cạn rượu chúc thọ, trong lòng vui vẻ tiếp tục nói:

-Mọi người tiếp tục không say không về!

Tuy rằng ngôn ngữ hào khí mười phần những lão cũng đã tám mươi tuổi rồi. Vô cùng hưng phấn làm cho người có chút uể oải, tiếng nói vừa dứt, thân hình lão khong khỏi lung lay vài cái. May mà có người ở bên cạnh đã sớm chuẩn bị, lập tức nâng lão gia trở về phòng nghỉ ngơi, phía dưới tự nhiên có người an bày.

Nhạc khúc yến hội lần nữa trở nên du dương, bầu không khí nhiệt liệt đã giảm đi không ít. Những hào môn quý tộc đế đô thừa cơ hội khó có được này mà giao lưu nói chuyện phiếm. Mà các nam nữ quý tộc trẻ tuổi đều ra giữa sân khiêu vũ. Những thiếu nữ quý tộc mỹ lệ được rất nhiều lời mời, một buổi tối vui vẻ vừa mới bắt đầu.

Nhưng mà thời gian tốt đẹp luôn luôn rất ngắn, Hàn Phi vừa mới gặp lại Đằng Thủy Tú đã lần thứ hai phải phân biệt. Đương nhiên lần này khẳng định sẽ không phải chờ tới hai năm để gặp lại.

-Ta phải đi về rồi, muộn một chút nữa sẽ bị đạo sư mắng chết mất!

Trong một góc không người quan tâm ở Lôi phủ hoa viên, Đằng Thủy Tú tựa vào lòng Hàn Phi nỉ non nói.

Lúc nãy nàng vừa tiếp kiến Lôi lão thái gia xong, cũng gặp Hàn Võ Quốc. Với ánh mắt của Hàn Võ Quốc làm sao không nhận ra quan hệ đặc thù giữa nàng và Hàn Phi. Lão hoàn toàn mừng rỡ coi nàng như cháu dâu của mình vậy, làm cho khuôn mặt của Đằng Thủy Tú đỏ bừng.

Hai người còn nhiều lời muốn nói, bởi vậy sau khi chúc mừng hoàn tất liền lén tới một góc, hoặc có thể khiêu vũ với Đằng Thủy Tú sẽ làm cho Khải Văn thêm phần đả kích.

Đằng Thủy Tú hiện giờ học tại Thánh Luật học viện, bởi vì thiên phú hơn người, nên được phó viện trưởng của Thánh luật học viện là linh pháp sư bát giai đại sư An Kiệt Ly Tạp thu làm đệ tử chân truyền. Trong thánh luật học viện, An Kiệt Lỵ Tạp đại pháp sư có danh là nghiêm khắc, đối với Đằng Thủy Tú có kỳ vọng vô cùng cao. Đằng Thủy Tú có thể tiến bộ thần tốc như vậy tuyệt đối có liên can tới khổ thân bồi dưỡng của đạo sư.

Mà Đằng Thủy Tú cũng phi thường tôn kính đạo sư của mình, cho nên tuy rằng không muốn chia lìa với Hàn Phi thế nhưng cũng không dám không trở về.

-Được, ta cũng không muốn tỷ bị đạo sư mắng…

Hàn Phi cười nói:

-Mai kia ta phải tới Thánh huy học viện học tập, cuối ngày sẽ tới Thánh Luật học viện tìm tỷ. Chúng ta cùng nhau đi ăn cơm rồi đi dạo nhé, tỷ xem như thế nào?

Đằng Thủy Tú hài lòng gật đầu nói:

-Được…

Hàn Phi cười hắc hắc, cúi đầu hôn xuống dưới, tham lam chiếm lấy đôi môi ngọt ngào của đối phương. Đằng Thủy Tú không có né tránh, ngược lại còn kiễng đầu ngón chân nghiêng tiếp nữa.

-Thủy Tú tỷ tỷ, Thủy Tú tỷ tỷ…

Xa xa một tiếng la lớn vang lên làm cắt đứt nùng tình mật ý của hai người. Hàn Phi có chút không cam lòng buông giai nhân ra.

-Ngốc à, sau này còn dài mà…

Đằng Thủy Tú khẽ cười một tiếng, khẽ vuốt nhẹ lên mặt của Hàn Phi một cái rồi kéo tay hắn lôi ra ngoài.

-Chúng ta đi nhanh đi, nha đầu Uyển Tình kia sốt ruột rồi.

Đằng Uyển Tình cùng Đằng Thủy Tú đều học ở Thánh Luật học viện, hai người tự nhiên là đi cùng nhau.

Hàn Phi đưa tiễn nàng lên tận cửa xe ngựa, lúc rời đi, Đằng Trường Hiên còn rất nhiệt tình mời Hàn Phi rảnh rỗi tới chơi.

Một đêm nay, đối với nhiều người nà nói đã được định trước là không yên bình rồi. Trong lòng vừa hài lòng vừa khổ sở, lại cũng có chút xấu hổ đi.

Một chuyện nho nhỏ phát sinh ở cửa phòng khách trong buổi thọ yến này, làm cho Thánh Kinh Hàn Thị đã bị quên lãng từ lâu một lần nữa đi vào trong tầm nhìn của xã hội thượng lưu đế đô. Mà Hàn Phi cũng không thể né tránh việc được nhiều người quan tâm.

Sáng sớm hôm sau, Hàn Phi trong tổng số hơn trăm thánh võ học viên, dưới sự chỉ huy của hai đạo sư đi tới Thánh Huy học viện.

Quang Huy đế đô, Thánh Huy học viện, giống Thánh Võ học viện nó có lịch sử rất lâu đời rồi. Nó hầu như được lập lên song song với Thánh Võ học viện. Trải qua nghìn năm nhân tài lớp lớp xuất hiện hưng thịnh không xuy. Hơn nửa số quan quân trong quân đội đế quốc hiện giờ đều xuất thân từ Thánh Huy học viện. Đây là cái nôi của những quan quân đế quốc cùng quý tộc công huân!

Thánh huy học viện chủ yếu bồi dưỡng ra nhân tài cho quân đội, chỉ huy, chiến đấu, hậu cần, điều tra … Phàm là những nội dung liên quan tới quân đội cùng chiến tranh đều có trong chương trình học. Đây là một học viện quân sự to lớn, chính là dựa vào nó mà có thể bồi dưỡng ra nhân tài không ngừng. Quang Huy đế quốc mới có thể đứng vững trên đại lục mà hầu như lúc nào cũng bị Man tộc dòm ngó uy hiếp.

Hàn Phi cùng hơn năm trăm thánh Võ học viên đi tới Thánh Huy, tới tiếp thu huấn luyện quân sự định kỳ một tháng hai lần. Đây là chương trình bắt buộc phải học.

Mà toàn bộ học viên tham gia huấn luyện đều giống nhau, đó chính là ký kết hiệp ước với quân đội đế quốc như Hàn Phi. Tiếp thu huấn luyện quân đội là chuẩn bị cho việc xuất quân.

Không nên nhìn bên trong đế quốc phồn vinh hưng thịnh. Cảnh tượng ở đế đô ca múa thái bình, thế nhưng ở biên cương yếu tắc nơi tiếp giáp với Man tộc, quân đội đế quốc cùng Man tôc hung hãn chiến đấu một khắc cũng không ngừng, Học viên một khi đã được quân đội đế quốc mộ binh, tất nhiên phải đi chiến đấu ở tuyến đầu, nếu như không nắm giữ được một số kinh nghiệm cùng tri thức quan trọng, đối với tiền tuyến ngược lại là một loaị gánh nặng. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Thánh Huy học viện cách Thánh Võ học viện cũng không xa lắm, chỉ cần đi bộ hơn mười phút là có thể tới nơi. Có người nói Thánh Huy học viện diện tích lớn gấp đôi Thánh Võ học viện. Hàn Phi tận mắt chứng kiến mới biết đó không phải tin đồn.

Quảng trường trung tâm bằng phẳng đứng một tượng chiến thần cao cao sừng sững. Cửa chính của Thánh Huy học viện đủ có thể cho mười xe ngựa đồng thời đi vào. Từ xa nhìn lại, kiến trúc của Thánh Huy học viện nguy nga, võ tháp như rừng, mơ hồ để lộ ra bầu không khí uy nghiêm. Chung quanh là tường cao cùng “vọng tháp” có thể nhìn nó như một tòa thành phòng thủ yếu tắc thật lớn.

Bởi vì học viên tới rất sớm, cửa của Thánh Huy học viện vẫn đóng chặt. Nhưng bọn họ đợi cũng không lâu lắm, tiếng kèn trầm thấp vừa vang lên, cửa sắt thật lớn chậm rãi mở ra, một con đường lớn kéo dài thẳng vào trong học viện.

Mà ở hai bên đường, không biết từ lúc nào đã có rất nhiều kỵ sĩ võ sĩ xúm lại. Bọn họ đại thể cưỡi chiến mã hoặc thú kỵ, mặc giáp nặng. Nhưng mà trong miệng mọi người lại đang ngậm cái vật gì đó, thường thường liếc mắt nhìn học viên của Thánh Võ học viện.

Cái gì vậy? là hai hàng hoan nghênh sao? Hàn Phi không khỏi có chút buồn bực, thấy có chút khác lạ.

-Sặc, lại nữa rồi, nhưng tên này thật sự không biết kết thúc thế nào sao?

Một võ sĩ học viên bên cạnh cau mày nói thầm.

Hàn Phi trong lòng khẽ động hỏi:

-Vị học trưởng này, ngươi biết bọn họ đang làm gì sao?

Dựa theo yêu cầu, toàn bộ học viên đi Thánh Huy học viện học tập phải mặc chế phục võ sĩ thống nhất, không đeo huy chương võ giai. Tới đây học tập tất cả mọi người đều không phân biệt cao thấp trên dưới. Có người nói đó là truyền thống của Thánh Huy học viện, không giống như Thánh Võ học viện phân cấp võ giai.

-Hàn Phi học đệ, ngươi là tới đây lần đầu đi, bọn họ chính là khi dễ người mới đó!

Học viên kia giải thích.

Từ khi thu được trận thắng khi đánh với Vân Việt, thanh danh của Hàn Phi ở học viện nổi như cồn. Toàn bộ mọi người tới xem trận quyết đấu đó đều nhận ra hắn.

Thì ra Thánh Huy học viện từ trước tới nay có một truyền thống lâu đời. Học viên mới tới đều phải tiếp thu kiểm duyệt cùng trêu đùa của học viên cũ. Loại truyền thống này tới từ quân đội, lão binh được phép ra oai phủ đầu đối với tân binh là chuyện bình thường. Danh từ mỹ miều “điều giáo” chính là chỉ việc này, đồng thời còn cho rằng như vậy mới có thể rèn đúc ý chí của con người mới. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Tuy rằng mục tiêu bồi dưỡng của đoàn người là khác biệt, thế nhưng Thánh Võ cùng Thánh Huy hai học viện một thuộc về đế quốc một thuộc về thánh đường. Hai phương đại biểu cho quý tộc cùng quân đội. Trăm nghìn năm qua đã tránh đấu gay gắt không ngừng, vừa hợp tác vừa cạnh tranh với nhau. Những quan quân trong Thánh Huy này đương nhiên sẽ không bỏ qua cho đám học viên của Thánh Võ học viện tới đây học tập. Một tháng hai lần xếp thành hàng “hoan nghênh” đám học viên mới tới này. Hàn Phi rốt cuộc cũng hiểu được, thảo nào nhìn ánh mắt của những người này có vẻ không đúng, không ngờ là phải đi khi dễ người mới tới đi!

Lúc hai đạo sư hướng dẫn đưa chứng minh cho kỵ sĩ thủ vệ Thánh Huy học viện. Đám học viên bước đi dọc theo con đường tiến vào trong học viện, đám kỵ sĩ nhìn chằm chằm vào mọi người.

Rầm! đám kỹ sĩ hai bên đường nhất thời nổ tung, đủ loại cười nhạo, tất cả như phô thiên cái địa đè ép về phía học viên.

-Ha ha nhìn những tên ngốc này, thực sự không kém bãi phân là mấy!

-Đám ngu ngốc, các ngươi từ đâu tới thì chạy về đó đi, Thánh huy chúng ta không có phòng dành cho trẻ con!

-Nhìn coi, mấy tiểu tử này, chờ mai đối kháng huấn luyện, ta xem thế nào cũng tè ra quần!

Ngoại trừ tiếng đùa cợt chê cười ra, còn có vài kỵ sĩ vung trường tiên lên đánh những tiếng vang dội trên đỉnh đầu học viên. Vài tên học viên không có chuẩn bị tư tưởng còn phóng ra đấu khí hộ giáp theo bản năng, kết quả làm cho tiếng cười nhạo càng điên cuồng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.