-Chúng không phải là Ly Quang Băng Ngọc thảo một trăm năm.
Dạ Võ Đế ngôn xuất kinh người.
-Hẳn là ba trăm năm đi…
-Ly Quang Băng Ngọc thảo chỉ sinh sống trên mặt đất nơi có hàn ngọc mạch khoáng. Trải qua hấp thụ lực băng hàn mà sinh trưởng. Trên một hàn ngọc mạch khoáng xuất hiện được ba bốn khỏa linh thảo này đã là không tồi rồi. Mà ba bình, dược nguyên linh dược này đều là linh thảo sinh trưởng ở cùng một chỗ. Hơn nữa còn có thể thấy được nó sinh trưởng trên mạch khoáng thiên linh hàn ngọc cực kỳ hiếm thấy, bằng không tuyệt không có đủ hàn băng lực có thể tẩm bổ cho linh thảo hơn trăm năm như vậy.
-Linh Quan Băng Ngọc được thiên linh hàn ngọc dựng dục ra, bên trong ẩn chứa lực băng bàn vô cùng tinh thuần, có thể đạt được hiệu lực gấp ba lần linh thảo phổ thông. Người luyện chế linh dược thảo này thực sự không nhìn được hàng hóa. Phỏng chừng trước đây cũng chưa gặp qua Ly Quang băng Ngọc thảo hơn trăm năm đi. May mắn là thủ pháp chế luyện của hắn cũng không quá tồi, không tới mức làm hư bảo vật.
Thì ra là như vậy! Hàn Phi trầm ngâm một chút rồi hỏi:
-Nếu dược tính đã mạnh như vậy, không phải càng phải dùng chậm rãi mới đúng sao?
-Nếu như là linh thảo khác thì quả thực là như vậy, thế nhưng bên trong Ly Quang Băng Ngọc thảo ẩn chứa lực băng sương, đây chính là ta cần nhất!
Dạ Võ Đế ngạo nghễ nói rằng:
-Nếu như ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253716/quyen-4-chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.