Chương trước
Chương sau
Trát Khố Lạp dồn tất cả sức lực vào đường đao này, đấu khí tu luyện được của mười mấy năm trước đều tụ lại ở thân đao, bất luận là tốc độ, góc độ hay là độ mạnh đạt được ít nhất cũng vượt hơn trạng thái điên cuồng của y, đầu đao hình vòng cung sắc đao màu huyết dài tới một thước, đừng nói thân người mền yếu cho dù cứng chắc cũng có thể chém đứt.

Trường đao bổ thẳng vào cổ Hàn Phi, mạnh như thế chẻ gỗ, Trát Khố Lạp liền vui vẻ hẳn lên, không ngờ rằng, một cao thủ nhìn hùng mạnh như thế này lại không chịu nỗi một kích!

Nhưng trong tít tắc y biết mình đã sai rồi, hơn nữa sai rất trầm trọng, bởi vì lưỡi đao chỉ xẹt qua không chém trúng tí nào, và thân ảnh của Hàn Phi tan biến trong không trung.

Đây chỉ là tàn ảnh, Trát Khố Lạp ý thức được điều này, thế đao của y đã dùng hết tận lực, một tên đồng bọn của y đang đứng bên trái lấy tay che yết hầu, hai mắt nhìn trừng trừng ngã xuống đất, một thanh đao sáng loáng cấm vào giữa ngực, đó chính là con dao lúc nãy dùng để cắt thịt dê nướng.

Một loại cảm giác sợ hãi khó mà tả nỗi bao trùm cả người Trát Khố Lạp, dũng khí và máu tươi trên người y gần như đong cứng lại, dường như lạc vào vực sâu vạn trượng không có cách nào tự thoát thân được.

Lúc Trát Khố Lạp mười hai tuổi, y đã từng theo các bậc nhân tộc trưởng bối đi vào rừng săn bắn, kết quả ngoài ý muốn vừa lên đường thì gặp được một con gấu hung hãn, sự sợ hãi lúc đó và bây giờ không giống nhau, y đã từng cho rằng mình mãi mãi sẽ không sợ hãi như vậy, nhưng hiện thực lại vô cùng tàn khốc!

Sự sợ hãi làm cho nhã cách của bộ lạc Hôi Ưng không thể thở nỗi, nhưng bản năng của một võ sĩ làm cho y lựa chọn cách thu lại đao, quay người bỏ chạy như điên!

Võ sĩ man tộc nổi tiếng hung hãn, cho dù đối diện với cường đích thà chết chiến cũng không lùi, kiên cường chiến đấu như thú tộc, do vậy mà đã áp chế được quốc gia nhân tộc trên vạn năm, nhưng không phải tất cả võ sĩ nhân tộc vì chuyện vặt vãnh này mà hy sinh mạng sống của mình.

Trát Khố Lạp là người thông minh hiếm có trong võ sĩ bộ lạc, quý trọng mạng sống là đặc điểm của một người thông minh, y không muốn đem sinh mạng của mình chôn vùi vô ích ở chỗ này, chạy trốn là lựa chọn duy nhất.

Về phần những đồng bọn còn lại, để chứng tỏ dũng khí của mình, ta sẽ báo thù cho các ngươi! Trát Khố Lạp nghĩ như vậy, dốc toàn lực lao lên ngựa phóng đi, đó là cơ hội sống duy nhất!

Y vừa phóng đi được mấy thước, bên tai lại nghe thấy một tiếng hét lớn.

Đường đao sáng như tuyết chợt lóe lên, một cái đầu lâu hung tợn bay lên cao, lại môt võ sĩ mang tộc chết dưới đao của Hàn Phi.

Hai võ sĩ mang tộc còn lại không bỏ chạy như Trát Khố Lạp, máu tươi của đồng bọn ngược lại làm kích phát ra bản tính hung hăng bẩm sinh của chúng, nhìn Hàn Phi gào thét, một võ sĩ trong đó dùng đấu giáp chém ra một đường đao màu bạc!

Hàn Phi cười lạnh lùng, không chịu thua dùng luyện thạch hộ giáp chống cự đường đao này, chiến đao chém ra như tia chớp, sắc đao màu bạc phân ra thành hai, lần lượt xẹt qua người hai đối thú!

- Ha!

Một tên võ sĩ man tộc bình thường bị chém đứt thành hai khúc té lăn xuống đất, máu tươi hòa với nội tạng mà tuôn chảy, một võ sĩ khác may mắn hơn một chút, nhờ có hộ giáp chống đỡ mà thoát khỏi đoàn chí mạng này.

Võ sĩ man tộc mất đi đấu giáp hộ thể vô cùng sợ hãi, sự sợ hãi cuối cùng đè áp được dũng khí, y cũng muốn bỏ chạy, nhưng chỉ chạy được vài bước thì bị lưỡi đao đuổi kịp cắm vào ngực y.

Võ sĩ man tộc miệng phun ra máu bay ngược về phía sau, lòng lực to lớn của y lõm xuống một lỗ lớn, hơn phân nữa xương sườn bị gãy đâm thẳng vào tim phổi, vẫn chưa rơi xuống đất thì đã chết rồi.

Sau đó phóng một bước bay đuổi theo kẻ địch, Hàn Phi không chút do dự xoay người phóng đao, hỏa long gầm thét lên, phóng tới con ngựa bên cạnh Trát Khố Lạp cả người và ngựa đều bị bao trùm vào đó.

Trong khoảng thời gian ngắn không tới một phút, năm tên võ sĩ mang tộc lúc nãy cùng với hắn nâng ly uống rượu nói chuyện vui vẻ giờ trở thành những thi thể nằm phơi trên mặt đất, nhưng Hàn Phi không mấy vui mừng với thắng lợi này, lấy thực lực võ sĩ hải dương cấp đỉnh bây giờ của hắn đối phó với hai võ sĩ đại địa và ba võ sĩ cấp thấp này quả thật rất dễ dàng.

Nhưng pháp thuật quyển trục của Tráp Khố Lạp lại làm cho ngụy trang rất kỹ của hắn tiêu tan hết, với tướng mạo bây giờ muốn trà trộn vào Cuồng Lan Yếu Tắc tuyệt đối không phải là chuyện đùa, nhiệm vụ do thám vẫn chưa bắt đầu thì đã sắp thất bại rồi.

Chỉ có thể là quay lại Hồng Hà Yếu Tắc, Hàn Phi bất đắc dĩ nghĩ tới chuyện này!, nếu hắn không muốn mang trên người tội danh phản quốc vậy chỉ có từ bỏ nhiệm vụ trở về chịu sự trừng phạt của quân pháp, nhiệm vụ này là ký khế ước Thần Hồn, muốn trốn tránh hoặc lừa bịp là không thể.

Sớm biết như vậy còn không bằng tự sát cho rồi, trong lòng Hàn Phi ít nhiều có sự hối hận, thật không ngờ rằng thuật cải dung đột nhiên xảy ra vấn đề bị đối phương nhìn ra, càng không ngờ rằng là trên người Trát Khố Lạp này lại mang pháp thuật quyển trục phá giải ngụy trang.

Thật ra nếu bỏ qua nghĩ đây cũng là chuyện tốt, không hề nghi ngờ thuật dị dung bị người ta phát hiện, nếu là sau khi trà trộn vào Cuồng Lan Yếu Tắc lại bị phát hiện e rằng có cánh cũng khó mà bay.

Hàn Phi đột nhiên nỗi cơn thịnh nộ, là do tên Vân Ngạo Thiên đó của Vân thị lập kế đối phó hắn, không ngờ rằng bọn họ ngay cả linh pháp sư của quân bộ cũng có thể mua chuộc, nhiệm vụ lần này thất bại trở về nước nhất định phải làm cho rõ ràng.

Kỳ thực Hàn Phi bị thất bại vì hắn thi triển thuật cải dung linh pháp sư, tên học việc của linh pháp sư đích thực bị mua chuộc, tên học việc nhận lấy phần hối lộ rất lớn nhúng tay vào linh dược, một phần lớn hiệu quả của thuốc trong linh dược là duy trì căn bản của thuật cải dung, một khi trong đó phát sinh biến hóa thì sẽ cùng lúc xảy ra vấn đề.

Hàn Phi chính là uống rượu rất nóng này, vấn đề trong linh dược xảy ra sớm, kết quả mới bị Trát Khố Lạp phát hiện ra.

Nhưng tuy Hàn Phi biết rõ là độc thủ của Vân Ngạo Thiên, hắn cũng không chứng cớ gì để chứng minh chuyện này, thi thể của tên học việc bị mua chuộc đó đã bị phát hiện trong một cái hẻm nhỏ trong Hồng Hà Yếu Tắc, tài vật trên người hoàn toàn bị người ta lấy đi, nguyên nhân chết tự nhiên là chết trong tay đạo phỉ.

- Hình như ngươi gặp phiền phức?

- Đang lúc Hàn Phi chuẩn bị trở về, giọng nói của Dạ Võ Đế thản nhiên vang lên.

- Ngươi tỉnh rồi à? Hàn Phi rất vui mừng, từ trước đến giờ hắn chưa từng nghe giọng nói êm ái như vậy của Dạ Võ Đế, nói không chừng vị cường giả tuyệt thế này có cách gì giúp hắn vượt qua lúc khó khăn này.

- Ta quả thật gặp phiền phức rồi

- Ngươi không cần phải nói, bây giờ ta đã biết rồi, Dạ Võ Đế khẽ cười, sau khi tỉnh lại trong lòng của nàng hình như vô cùng vui vẻ,

- Bây giờ thần hồn của chúng ta tương liên, cho dù trong trạng thái trầm miên ta cũng biết chuyện xảy ra bên ngoài.

- Ngươi có cách gì không? Hàn Phi thẳng thừng hỏi:

Nếu như thế này trở về, ta nhất định sẽ chịu sự trừng phạt của quân pháp, nói không chừng còn phái đi làm nhiệm vụ nguy hiểm hơn..

- Khế ước thần hồn cũng không phải không gì phá nỗi, đối với cường giả cấp thần không ảnh hưởng gì, Dạ Võ Đế khoan thai nói:

- Sức mạnh thần hồn của ta bây giờ đã hồi phục bảy phần, giúp ngươi thoát khỏi ràng buộc khế ước không thành vấn đề.

- Còn có cách nào khác không? Hàn Phi trầm ngâm một chút hỏi. phá bỏ khuế ước thần hồn nghe rất hay, thật ra là hạ sách, cho dù phá bỏ khuế ước muốn gian dối vượt qua cũng không phải là chuyện dễ dàng, chuyện bị bại lộ sẽ luyên lụy đến người thân.

Nếu có chọn lựa, Hàn Phi muốn giải quyết vấn đề mà không muốn trốn tránh.

- Ha ha, ta biết ngươi sẽ như vậy... Dạ Võ Đế cười nói:

-Nhìn ba bình linh dược ngươi mua cho ta, ta truyền một chút thứ cho ngươi.

Từ lúc Dạ Võ Đế và Hàn Phi gặp nhau cho tới bây giờ, nàng dạy cho Hàn Phi không ít đường võ, thế nhưng từ trước đến nay chưa truyền thụ bất cứ đấu kỹ tâm pháp nào, là vì đấu kỹ cao giai không thể tùy tiện nói thì có thể truyền thụ cho người ta, phải dùng phương pháp phong ấn đặc biệt trong trong truyền thừa linh phẩm, Dạ Võ Đế mất đi thân thể duy trì được thần hồn đã là không dễ, đâu mà còn lực lượng truyền thừa đấu khí, thứ hai băng hệ đấu khí nàng tuy luyện và Hàn Phi không liên quan nhau.

Và lần này vật nhỏ mà nàng đưa cho Hàn Phi là món đồ tốt, chính xác mà nói là hai loại kỹ xảo vận dụng đấu khí đặc thù.

Thuật thứ nhất là đấu khí luyện thể, từ ý nghĩa của cái tên mà nói chính là một loại tâm pháp vận dụng đấu khí làm tăng cường sức mạnh cho cơ thể gân cốt, còn long hỏa tâm pháp có cong dụng điều hòa, nhưng loại tâm pháp này lại có tác dụng đặc biệt làm thay đổi hình thể và diện mạo của con người.

Sự huyền bí của nó ở chỗ khéo léo vận dụng sức mạnh của đấu khí điều hòa bất cứ bộ phận gân cốt bắp thịt nào của cơ thể, khiến cho nảy nở bành trướng, co rút và lệnh vị, do đó có thể thay hình đổi dạng.

So sánh lượng cực lớn của linh dược và thuật cải dung, thuật đấu khí luyện thể không hạn chế thời gian, chỉ cần đấu khí của Hàn Phi không suy kiệt thì có thể duy trì rất lâu, và đấu khí sinh sôi không ngừng là đặc điểm của võ sĩ cao giai, điều quan trọng nhất là, thuật đấu khí luyện thể không phải là thuật linh pháp, sẽ không bị phá giải hoặc xua tan, pháp thuật nhãn chi chân thật của vu sư và pháp sư cũng nhìn không thấu!

Theo cách nói của Dạ Võ Đế, tác dụng đặc thù của thuật đấu khí luyện thể này là tự nàng nguyên cứu ra, từ trước đến nay không truyền cho bất cứ ai,

Qua suốt một đêm học tập nhiều lần thử nghiệm, cuối cùng Hàn Phi nắm được kỹ xảo kì diệu này, sau khi thay đổi hình dạng thành công, hắn cắt hết tóc của mình, vẽ lên một vệt màu đặc biệt, bắt đầu một bộ dạng hoàn toàn mới, trở nên cường tráng dũng mãnh.

Kỹ xảo tâm pháp thứ hai mà Dạ Võ Đế truyền thụ cho Hàn Phi càng thêm kỳ diệu, bỗng nhiên chính là man đấu khí đặc có của man tộc.

Man tộc giống như thú tộc, ngoại trừ có thể nắm bắt được mười hệ đấu khí tự nhiên không giống nhau ra, còn có thể thông qua tiềm năng thiên phú trong huyết mạch kích phát có thế sản sinh đấu khí cường đại, lần lượt được trở thành man đấu khí và thú đấu khí.

Man đấu khí lấy máu hành khí, máu chuyển thành lực, võ sĩ man tộc giai cao có thể tiêu hao máu trên cơ thể của mình phát ra lực lượng đấu khí cực kỳ lớn mạnh, lúc chiến đấu với võ sĩ nhân tộc cùng cấp thường có thể chiếm được thế thượng phong nhất định.

Bất luận là thú đấu khí hay là man đấu khí, đều là thứ mà võ sĩ nhân tộc không thể học được, nhưng Dạ Võ Đế vẫn có phá bỏ thiết luật này.

-o0o-
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.