Trong nháy mắt cái mũ sắt nứt ra, một làn khói từ trong đó bay ra rồi chạy đi, nhưng phản ứng của Dạ Võ Đế càng nhanh hơn, bàn tay thô to chợp lấy, từ năm ngón tay lộ ra chùm sáng màu vàng kim.
Lớp khói đen bỗng nhiên mất đi, bất luận vờn qua vờn lại thế này cuối cùng cũng không thoát khỏi bàn tay của Dạ Võ Đế, nó vừa chạm vào ánh sáng màu vàng lập tức co rụt lại phát ra tiếng kêu thê thảm.
- Đây là thần hồn của Ngả Tát Khắc Sâm sao? Hàn Phi vui vẻ nhìn vào lớp khối đen trong tay Dạ Võ Đế.
- Thần hồn của lão khá lớn mạnh, lại có thể bị ngươi giết, thật là khó tin, Dạ Võ Đế lắc đầu nói:
- Thực lực của vu sư thất giai vẫn mang chiến cổ của vu, đánh không lại ngươi một võ sĩ hải dương, chỉ có thể nói vận khí của lão quá kém, hay vận khí của ngươi quá tốt?
Cả hai chứ? Nếu Hàn Phi không có chiến sủng như Ốc Kim, có sự trợ giúp lớn mạnh như Dạ Võ Đế, nếu không phải trong thời khắc quang trọng lại đột phá thăng giai, nếu không có những cái nếu này, hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Ngả Tát Khắc Sâm, càng không thể tự mình giết chết lão.
- Bây giờ, tất cả đều kết thúc như thế này, lực lượng thần hồn ẩn chứa không nhỏ, quang mang của võ sĩ Khôi Lỗi luôn chớp động tỏ ra vui vẻ, bàn tay từ từ chấp lại giống như lúc nãy đập nát cái đầu của vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253635/quyen-4-chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.