Đường hầm dẫn vào hang động rất dài, hai bên tường đều là đá, cách mỗiđoạn có đặt ngọn đèn màu tím, ánh sáng của nó phát ra ảm đạm chiếu sángcon đường phía trước.
Theo đám người mạo hiểm mất hết ý thứcvà sinh mệnh đi xuống dưới đường hầm, Hàn Phi rõ ràng là cảm nhận đượclực lượng của bóng đêm xung quanh càng ngày càng mạnh, một nguồn khí cực kỳ lạnh từ đám người mạo hiểm xẹt qua, giống như có cái gì đó đang dòmngó.
Càng đi sâu vào hang hổ Hàn Phi càng không dám có ý lơlà, vận chân khí hít vào bên trong, hiệu lực của thuật thu liễm phát huy đến cực hạn, không để có bất kỳ sơ xót nào xảy ra, hắn tháo chiếc khănche mặt để lộ hai mắt trắng xám, vừa nhìn thật không khác gì so vớingười chết.
Vừa đi xuống bậc thang thứ mấy trăm, cuối cùngcũng xuyên qua đường hầm mê cung, kiến trúc dưới lòng đất khí phái vôcùng đang dần dần hiện ra trước mắt Hàn Phi.
Không ai biết,dưới lòng đất của tòa thành Úc Kim Hương lại có một điều đáng sợ nhưvậy, đá toàn màu vàng nhạt và các bức tường ngăn đều làm bằng đá, tinhdiệu phân ra từng cái phòng khách và khu vực công cộng.
Tấtcả trên cây cột và trên bức tường đều có điêu khắc hình sinh linh vàthần linh sinh động, tứ đại chủng tộc, linh thú ma tộc... đều là nghệthuật điêu khắc độc đáo, không thể tưởng được lúc tạo ra nó lãng phí bao nhiêu tài lực vật lực.
Ở trên mỗi cây cột có treo ngọn đènlinh tinh tinh xảo, ánh sáng màu vàng cam nhu hòa chiếu rọi cả nơi đây,bóng đêm của nơi đây cũng từ từ mất đi, bọn Linh Hấp Quái chỉ dẫn nhữngngười mạo hiểm không tiến lại nữa, mà lẳng lặng lui vào một góc, ngay cả âm thanh tê hí cũng không còn phát ra nữa.
Chỗ bên trái cách đó không xa, tám góc cột màu vàng đang chống trụ tòa pháp trận trênđất, pháp trận rõ ràng là đang khai mở, mỗi đường cong cấu tạo pháp trận đều pháp ra quang mang sáng lạn, làm cho tòa pháp trận này khi nhìn từphía xa xa vô cùng thần bí.
Và bên cạnh tòa pháp trận này,một pháp sư mặc áo bào đen đang đứng lặng ở đó, lão chậm rãi quay đầulại, miếng vải đen che kín khuôn mặt không thể nào nhìn thấy rõ mặt.
Lão chỉ về phía bọn người mạo hiểm vẫy vẫy, đội quân lập tức chuyển hướng, có lẽ là đang chuẩn bị đi về hướng tòa pháp trận.
Chẳng lẽ lão pháp sư áo bào đen này chính là tên cầm đầu của bóng đensống lén lút ở thành Úc Kim Hương, cũng không dám dùng thần thức quétqua, vì lực lượng đối phương đang có tuyệt đối không thua kém mình.
Theo bọn người mạo hiểm có xác không hồn, Hàn Phi từng bước từng bướctiến đến gần pháp trận, và cách pháp sư áo bào đen cũng càng ngày cànggần, một nguồn thiên tiên tinh khiết chí cường được hắn dồn nén ngưnglại trong cánh tay phải, bất cứ lúc nào cũng có thể thôi phát thiên tiên chân hỏa công kích kẻ địch.
Sự thật chứng minh, thiên tiênchân hỏa có thể bài trừ vạn tà, đối với lực lượng của bóng đêm và ma vật vực sâu cũng có năng lực phá hủy.
Một tên người mạo hiểm đitrước nhất đi vào trong pháp trận, chỉ nhìn thấy ánh sáng lóe lên, cảngười y mất hút, rõ ràng là bị hút vào tòa pháp trận truyền tống.
Hàn Phi cuối cùng cũng rõ hơn một trăm năm nay,tại sao người mạo hiểmvào thành Úc Kim Hương sống không thấy người chết không thấy xác, ngaycả dấu vết của sự sống cũng không có, thì ra là bị hút vào chỗ này.
Rốt cuộc đây là thứ rác rưởi gì chứ, một ý niệm có chút xằm bậy chợthiện lên trong đầu hắn, những người mạo hiểm này bị Linh Hấp Quái húthết máu thịt và lực lượng, ý niệm đó nói là rác rưởi quả thực không cógì khác biệt.
Nhưng mặc kệ là thứ gì, Hàn Phi tuyệt đối làkhông muốn nếm thử năng lực của toà truyền tống pháp trận này, nói không chừng bên ngoài cái này là dung nham địa ngực vực sâu.
Mộtbước, hai bước, ba bước, cuối cùng hắn cũng tới sát toà pháp trận, cáchlão pháp sư áo bào đen chừng mấy thước, tay phải của Hàn Phi bỗng nắmchặt lại, thiên tiên chân hỏa màu vàng đột nhiên lộ ra ngoài da thịt.
Nhưng ngay giây phút ngàn cân treo sợi tóc này, lão pháp sư áo bào đenđột nhiên kéo cái áo choàng màu đen lên đầu, làm cho khuôn mặt của mìnhhoàn toàn không lộ ra bên ngoài.
Đây thuộc một trong nhữngngười đứng đầu, mái tóc bạc được chải chỉnh tề cẩn thận, trên khuôn mặtgià nua chi chít những nếp nhăn, xương gò má cao gầy, mũi câu ưng, môihơi mõng, đôi mắt màu lam vẻ tang thương của năm tháng, làm cho người ta vừa nhìn thì đã có ấn tượng sâu sắc.
Trên mặt lão pháp sư áo bào đen này hơi mỉm cười, lão hướng về phía Hàn Phi vô cùng ưu nhã thilễ, động tác tuyệt đối chuẩn xác không thể xoi mói:
- Tước tử các hạ tôn kính, chủ nhân của tôi rất hoan nghênh người đến, ông ấy rấtmong sớm được gặp mặt ngài, xin ngài theo tôi.
Bị người nhìn nhìn thấy, Hàn Phi nhất thời hoảng sợ.
Không hề nghi ngờ, đối phương sớm đã phát hiện được nhất cử nhất độngcủa hắn, lần này hắn tự cho rằng hành động lẻn vào là cẩn thận vô cùng e rằng thật sự là chuyện nực cười.
Nhưng bất luận trong lòngkinh hãi, gương mặt Hàn Phi vẫn bất động thanh sắc, hắn không chút hoang mang bước ra khỏi đội quân, thu thuật liễm tức và thiên tiên chân hỏalại, tất cả sinh mệnh khí tức đều thu lại trên người, trấn tĩnh mìnhlại.
Hàn Phi không có sơ xẩy dù là một chi tiết nhỏ, đốiphương thi lễ với hắn và cách nói chuyện, hoàn toàn là một quản gia củamột nhà quý tộc
Hầu như tất cả trong nhà các quý tộc đều cóquản gia, huấn luyện một người quản gia tài giỏi không chỉ có thể là sắp xếp chuyện trong nhà tốt là được, rất nhiều quản gia của hào môn giathế đều được nuôi dưỡng từ nhỏ, qua mười mấy năm hoặc vài chục năm họctập mới có thể đảm nhiệm trọng trách này, tiền lương bọn họ không nhữngrất cao, mà còn được rất nhiều danh hiệu khác.
Còn chủ nhân mà đối phương nói có lẽ là người nắm quyền cải quản tòa thành Úc Kim Hương này.
- Đó là vinh hạnh của ta, Hàn Phi mỉm cười gật đầu trả lời.
Nếu bị đối phương nhìn thấy, người đứng trước mặt cũng không phải lànhân vật quan trọng, nhanh chóng lật mặt động thủ chắc chắn là lựa chọnngu xuẩn, trong lòng Hàn Phi bỗng nhiên rất hiếu kỳ về nhận vật này, nếu đối phương là mật bóng đen đến từ vực sâu, sao có thể có một quản giaquý tộc vô cùng phong phạm thế này
Ánh mắt pháp sư tỏ vẻ khen ngợi, y chủ động mời, men theo con đường hầm đi về phía trước.
Hàn Phi theo đối phương càng đi sâu vào trong cung điện, nỗi sợ hãitrong lòng ngức nhanh chóng bị dẹp qua một bên, trong đầu hắn các loại ý niệm như tia chớp xẹt qua, tình hình thế này cũng là nằm ngoài dự liệucủa hắn, đối phương dùng phương thức xuất hiện bất ngờ có thể nói làmcho Hàn Phi một đòn phủ đầu rắn chắc, cũng thấy rõ tất cả thực lực.
Nếu đổi là người bình thường, tới bây giờ e rằng trong lòng lo sợ lòngtin hoàn toàn biến mất, nhưng ý chí của Hàn Phi vô cùng kiên nghị, mộtchút trở ngại trái lại làm kích phát ý chí chiến đấu mạnh mẽ của hắn,hắn bước vào phát vũ kiên định có lực, tất cả sợ lo lắng sợ hại bị xuatan không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Hoặc chết hoặc là sống, hoặc thành công hoặc thất bại, đơn giản chỉ là một trận mà thôi.
Hai người một trước một sau đi xuyên qua đường hầm dài, cánh cửa màu vàng cuối đường hầm đột nhiên mở ra.
Pháp sư áo bào đen đứng ở cửa, lại khom lưng hướng về phía Hàn Phi thi lễ:
- Các hạ mời vào, chủ nhân của tôi đang ở trong đây.
Hàn Phi gật đầu, bước vào trong cửa đá, tin rằng sau cánh của này, tất cả bí mật sẽ được giải đáp.
Phía trước bỗng nhiên mở ra, thế giới sau cánh cửa là một không gian vô cùng thoáng đãng, hay chính xác hơn mà nói nó chính là căn phòng cựclớn không có vách tường ngăn.
Cái đầu tiên đập vào mắt HànPhi, chính là phòng khách của căn phòng, đồ đạc bài biện trong này lànhững thứ thường thấy trong nhà của các quý tộc, bàn sách, giá sách,ghế, án kỷ... bất luận là kiểu dáng hay màu sắc nhìn qua đều có niên kỷrất lâu, cái đèn thủy tinh hoa lệ được trên cái khung ánh sáng ngọn đènmàu vàng chiếu sáng khắp cả bên trong phòng khách.
Trên bứctường treo đầy bức họa phù điêu, phía trên là đèn áp tường có hình ÚcKim Hương, ánh sáng nhàn nhạt từ đèn lưu ly khúc xạ hòa lẫn với ánh sáng của bình thủy tinh, làm cho người ta có cảm giác ấm áp.
Ánhmắt vừa đảo qua, Hàn Phi phát hiện ở một chỗ khác của căn phòng đang bài một cái bàn dài, trên mỗi cái bàn đều có hộp đựng dụng cụ và sấp tàiliệu, trong mỗi cái bàn đó phát ra làn khói nhàn nhạt, giống như phòngthí nghiệm nơi làm việc của vị pháp sư hay nhà bào chế thuốc.
Mà ở trong cùng nhất của căn phòng, bất thình lình có một bàn thờ hìnhtứ phương đang đứng sừng sững, cái bàn thờ này cao khoảng hơn ba thước,trên bèn có rất nhiều linh văn phù tự, tọa lạc trong trung tâm tòa pháptrận, nó được ánh sáng màu vàng nhạt bao xung quanh, trông rất thần bí.
Trên cao cùng của bàn thời có đặt cái quan tài thủy tinh trong suốt,một quý tộc mình mặc bào trắng lẳng lặng đứng bên cạnh cái quan tài, cúi đầu chuyên chú nhìn vào người nằm ở trong quan tài.
Cảnhtượng như thế này rõ là vô cùng thần bí và kỳ dị, thời gian dường nhưđang đọng lại, lão quý tộc áo bào trắng rõ ràng là không có bất cứ hànhđộng gì, nhưng Hàn Phi chỉ là nhìn vào người lão, một nguồn lực lượng uy áp vô hình bất thình lình kéo đến trước mặt hắn làm hắn không thể nàothở được.
Cường giả thần giai, Hàn Phi trong lòng hơi chấnđộng, nếu chỉ là cùng giai với hắn, tuyệt đối không thể có khí thế ápbách lớn mạnh như vậy, hơn nữa dưới tình huống đã tận lực.
Lực lượng uy áp vừa hiện lại tắt, trong ánh mắt trầm tĩnh của Hàn Phi,pháp sư áo bào trắng cảm nhận thu hồi ánh mắt của mình rồi ngẩng đầu,lão chậm rãi xoay người nhìn Hàn Phi gật đầu, sau đó bước xuống cầuthang đi xuống, tấm thảm lông dê dày cộm đang trải dài thẳng tắp đếntrước mặt Hàn Phi.
Tay phải đặt trước ngực, người mặt áo bàotrắng hướng về phía Hàn Phi mỉm cười hành lễ, hoàn toàn lộ ra phong độquý tộc tao nhã.
Hoan nghênh đến thế giới của ta, tước tử các hạ, ta đã chờ ngươi đến rất lâu rồi, rất lâu rồi...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]