- Liên lụy? e rằng ta không cho rằng như vậy, đột nhiên, một âm thanh từ trong gian phòng vang lên
Giọng nói của người này trong trẻo êm tai giống như chim hoàng anh. Lời nói nhẹ nhàng uyển chuyển trong nháy mắt có chút ngập ngừng của lúc sơkhai, giống như là đã từ rất lâu rồi không có nói chuyện.
Nhưng chính âm thanh êm tai này, cũng không vang dội. Giống như tia sétđồng thời bắn lên đầu vu yêu đang chuẩn bị phóng pháp thuật và Hàn Phi,hai người hoàn toàn ngây cả người.
Hàn Phi cảm thấy kiếp sợ,là bởi vì âm thanh này đáp lại lời xin lỗi trong lòng vừa nãy của hắnnói với Dạ Võ Đế. Nếu là trong ý thức hải của hắn thì vang lên rất bìnhthường, nhưng rõ ràng nó là từ đằng xa truyền lại, còn cách đó không xa.
Lẽ nào thần hồn của Dạ Võ Đế đã rời khỏi mình. Hàn Phi liền ý thứcchuyện này cũng có thể xảy ra, trong lòng chợt dân lên một một niềm vuimừng như điên giống như vừa sống lại từ chỗ chết, thần tích thật sự đãxuất hiện rồi!
Còn vu yêu, tay đang giơ cao pháp trượng,nhưng ánh sáng trên đầu pháp trượng lại mất đi, rõ ràng giọng nói nàylàm mất đi thi pháp của y, trong mắt y toàn là thần sắc không thể tinnỗi
- Đây là giọng nói của nàng... Vu yêu thì thào nói:
- Y Y!
Y bỗng xoay người, và Hàn Phi đồng thời cũng nhìn về phía phát ra giọng nói.
Âm thanh này là từ dàn tế truyền lại, cách hai người không tới hai mươi thước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253508/quyen-4-chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.