- Nhưng nói đến thì bây giờ Ngân Hàng Đế Quốc kiếm tiền hơi ác, tham lam cũng nên có chừng mực!
Hàn Phi kiềm không được hỏi:
- Hắn là ai vậy? Đệ tử của Lôi gia sao?
Lãng Tây Tư bá tước không đầu, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói:
- Hắn là Lôi Trọng, chắt trai thứ ba của Lôi lão thái gia, trong nhà để hắn đến Xuân Vân thành kinh doanh vài tiệm làm ăn của Lôi gia. Nhưng hắn thật vô dụng, ta nghe nói bình thường hắn không cai quản cửa hàng, hay chơi bời với đám đệ tử hoàn khố. Ta thật không biết Lôi lão thái gia nghĩ gì mà vứt hắn tại đây không thèm quan tâm.
Không ngờ thật sự là đệ tử của Lôi gia, còn là con cháu trực hệ của Lôi lão thái gia! Hàn Phi, Hàn Thành Nghiệp rấ bất ngờ. Hàn Phi còn nhớ lúc trước mừng thọ cho Lôi lão thái gia không thấy Lôi tam thiếu gia, nếu không thì hắn đã có chút ấn tượng.
Tuy nhiên, nếu Lôi tam thiếu gia đã là đệ tử của Lôi gia thì Hàn Phi không thể mặc kệ. Con người Hàn Phi ân oán rõ ràng, Lôi lão thái gia có ơn với Hàn thị ở Thánh Kinh, hơn nữa năm xưa lúc Hàn Phi đi trạm Hồng Hà, Lôi lão thái gia tự mình viết thư khiến Phượng Khinh Âm chiếu cố hắn. Hàn Phi ghi nhớ kỹ những điều này.
Lãng Tây Tư bá tước là cáo già thành tinh, chỉ liếc vẻ mặt của Hàn Phi liền đoán ra suy nghĩ trong đầu hắn.
- Chẳng lẽ ngươi muốn giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253478/quyen-4-chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.