- Cho dù không phải là ngươi cũng không nên xuống tay nặng như vậy, có hiểu lầm gì nói rõ thì được rồi.
Võ Sĩ đội trưởng nhận được lệnh phái người đi trợ trận, thầm hiểu lý do không sáng sủa gì. Nếu đối phương là người bình thường thì dễ khi dễ.
Bây giờ xem ra Hàn Phi chẳng những không phải người thường mà còn là Võ Sĩ có thực lực cường đại, không hề sợ hãi người của cửa hàng Thái Đức. Võ Sĩ đội trưởng trừ phi là đầu bị lư đá, nếu không sẽ chẳng ngốc chạy lên làm vật hy sinh cho người ta.
Hàn Phi lắc đầu, nói:
- Hiểu lầm?
Hàn Phi phủi tay như làm một việc nhỏ không có gì quan trọng.
- Ta không cho rằng trong đó có hiểu lầm gì.
- Nói vậy là ngươi thừa nhận hành vi phạm tội của mình?
Ánh mắt Võ Sĩ đội trưởng lạnh lùng, nếu thật sự là vậy thì gã có lý do chính đáng để ra tay.
- Hành vi phạm tội? Đương nhiên là có . . .
Khóe môi Hàn Phi cong lên nụ cười mỉa mai:
- Nhưng không phải ta mà là hắn!
Hàn Phi đột nhiên đổi đề tài làm Võ Sĩ đội trưởng đội tuần tra ngẩn ra, hỏi:
- Hắn, hắn có tội gì?
Hàn Phi âm trầm cười hỏi:
- Ô miệt chửi rủa một quý tộc của đế quốc là tội gì thì hắn phạm vào tội đó!
Hàn Phi như mãnh thú khát máu nhe nanh, mắt nhìn nam nhân trung niên quản sự của cửa hàng Thái Đức.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253459/quyen-4-chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.