Theo quy trình bình thường thì nhóm nô lệ sẽ bị phân loại bán ra. Như nữ nhân xinh đẹp, nông phu biết gieo trồng không thể đặt chung một chỗ, nhưng toàn hoàn thích hợp điều Hàn Phi muốn.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức sai người đi lấy danh sạch, bên trên ghi một đống tên và giới thiệu làm Hàn Phi líu lưỡi. Số lượng nô lệ đợt này của Mịch La vương quốc lên tới ba ngàn người, cũng biểu hiện điểm mạnh của cửa hàng Thái Đức.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức vỗ mục lục dày cộm nói:
- Tất cả mọi người đều ở đây, các hạ cứ chọn, nhìn trúng thì lấy đi, về giá tiền chúng ta lấy giá gốc là được.
- Xem như cửa hàng chúng ta xin lỗi người.
Hàn Phi lật xem danh sách, nói:
- Nếu như ta muốn hết thì sao?
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức giật mình kêu lên:
- Muốn hết?
Ánh mắt tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức là lạ nhìn Hàn Phi.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức ho khan nói:
- Hàn Phi các hạ, đây chính là hơn ba ngàn hai trăm người, quá nhiều người rất khó quản lý, alị còn đến cùng một chỗ, lỡ như xảy ra chuyện . . .
- Ta có cách giải quyết rồi.
Hàn Phi hờ hững cười nói:
- Khắc La Y Đức trưởng lão ra giá đi, không cần lấy giá gốc, các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253454/quyen-4-chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.