Chương trước
Chương sau
Bây giờ trải qua kịch chiến trên biển, băng hải tặc có chút thế lực trong hải vực quần đảo Sở La Môn đều bị một lưới bắt hết, lực lượng còn sót lại có thể nói là nhỏ bé không đáng kể. Nếu băng hải tặc Hồng Hồ đạt được nhiều chiến thuyền, thủy thủ hải tặc thì chỉ cần một lúc sáp hợp thì sẽ là độc bá một phương, hoàn thành chuyện mà người đi trước không lạp được.

Tuy bây giờ Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na bị khống chế trong tay Hàn Phi nhưng dã tâm chưa mất đi, nghe hắn nói vậy thì lòng máy động.

- Chủ nhân, có nhiều chiến thuyền và thủy thủ như vậy, chỉ cần ta chỉnh hợp lại bọn họ thì băng hải tặc Hồng Hồ chúng ta tuyệt đối có năng lực khống chế hải vực quần đảo Sở La Môn, có thể phát triển hướng nam.

Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na hưng phấn nói:

- Nếu có được thương hội Xuất Vân vệ thành ủng hộ nữa thì chủ nhân tuyệt đối có thể trở thành vua hải tặc đời mới!

Nữ thủ lĩnh hải tặc Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na rất nhạy bén, chẳng những nắm chắc cơ hội, một câu kéo thương hội Xuất Vân vệ thành xuống nước. Nếu thật sự được thương hội có thế lực hùng mạnh ủng hộ thì điều Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na nói hoàn toàn có khả năng thực hiện.

Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni ở một bên nghe trợn mắt há hốc mồm:

- Cái này . . .

Thương hội buôn vượt biển hợp tác với thế lực hải tặc là chuyện bình thường. Ví dụ như thương hội Xuất Vân vệ thành có qua lại với một số hải tặc hải vực phía nam. Ở hải vực đó có thể đi qua mà không bị ngăn cản, cho nên lời Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na nói không phải không có lý. Nếu thật sự truyền về bên Xuất Vân vệ thành thì đám lão già trong thương hội sẽ rất có hứng thú.

- Ta không làm vua hải tặc đâu, nếu ngươi thích thì cứ làm đi.

Hàn Phi cười nói:

- Ta là tử tước của Huy Quang đế quốc, lĩnh chủ Úc Kim Hương lĩnh, nếu làm thủ lĩnh hải tặc thì rất kỳ lạ.

- Ý của người là . . .

Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na chợt nghĩ đến một loại khả năng, tim đập nhanh, kích động đến nỗi mặt đỏ lên, rất là kiều diễm.

Hàn Phi chậm rãi nói:

- Tiệp Lâm Na, ngươi là người có năng lực, ta không muốn sai khiến ngươi như phó tòng, ta rất muốn thấy ngươi tiếp tục sinh hoạt trên biển cả này.

- Ta hy vọng ngươi có thể xây dựng băng hải tặc càng cường đại, hơn nữa xây dựng trật tự hoàn toàn mới trên hải vực quần đảo Sở La Môn.

- Trật tự mới này không phải dựa vào cướp bóc thương thuyền, giết người phóng hỏa!

Trong khoảnh khắc này Hàn Phi hơi lộ ra dã tâm của mình.

Hoàng hôn buông xuống, có hải tặc hung ác của thương hội Xuất Vân vệ thành hỗ trợ, tất cả chiến chiến thuyền của hải tặc đều theo Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na khống chế, hải tặc đầu hàng, được vớt từ dưới nước lên có thủ lĩnh mới.

Những hải tặc lên đến hai ngàn người vốn thuộc về các thế lực, tính cách dũng mãnh kiệt ngạo bất thuần, không dễ khống chế. Nhưng Hàn Phi, Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na, chiếc chiến thuyền của đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành dùng vũ lực mạnh mẽ chấn nhiếp, bọn họ chỉ có hteer cúi thấp cái đầu kiêu ngạo, thần phục trước Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na, khiến băng hải tặc Hồng Hồ mới tổ kiến vọt lên thành bá chủ duy nhất trên biển quần đảo Sở La Môn.

Băng hải tặc cường đại này có gần ba ngàn hải tặc, bảy chiếc chiến thuyền loại lớn làm hạm đội trung tâm, lại có thương hội Xuất Vân vệ thành âm thầm ủng hộ, có thể tưởng tượng tương lai thế lực này sẽ ảnh hưởng lên phạm vi nguyên quần đảo.

Đương nhiên muốn làm được điều này không dễ dàng, ít nhất đám hải tặc tạm thời không phục chưa cam lòng, có hàng đống người báo thù cho thủ lĩnh, huynh đệ đã bỏ mạng của mình. Nhưng Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na là phụ nữ mà nắm giữ một băng hải tặc đương nhiên không có khả năng đơn giản. Chỉ cần Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na có đủ thời gian, lấy băng hải tặc Hồng Hồ làm cơ sở trung tâm, nàng có cách phân hóa, lôi kéo, thậm chí dùng thủ đoạn thiết huyết chấp nhiếp đám hải tặc thần phục mình.

Thành viên băng hải tặc Hồng Hồ nghe theo Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na chỉ huy đầu tiên là khống chế phần lớn chiến thuyền, ai dám phản kháng liền chặt đầu, vứt xác xuống biển. Võ Sĩ thiên không họ Đông Phương của thương hội Xuất Vân vệ thành thì mang thủ lĩnh của băng hải tặc Nộ Phong Chi Lang Hải Đảo, Nộ Lang Ốc Khắc Đặc trở lại đội tàu, không còn hải tặc nào có gan chống lại quyền uy của Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na.

Võ Sĩ thiên không họ Đông Phương trở về khiến đám người thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni thở phào nhẹ nhõm, bởi vì gã truy kích giặc cùng đường mãi chưa về, mọi người ngời lo lắng an toàn của gã. Bây giờ thì kết quả rất tốt.

Đông Phương Khoát Hải, Võ Sĩ thiên không mỉm cười giải thích rằng:

- Lão già này chạy trốn nhanh làm ta đuổi theo thật lâu mới kịp.

- Đấu kỹ bay phong hệ của lão rất đặc biệt, nếu không phải ta tu luyện đấu sí lôi hệ thì chưa đuổi kịp.

Hiển nhiên Đông Phương Khoát Hải, Võ Sĩ thiên không cũng trải qua cuộc chiến kịch liệt, y phục Võ Sĩ rách rưới loang lổ vết máu, nhưng thoạt trông không có gì đáng lo.

Đầu thủ lĩnh của băng hải tặc Nộ Phong Chi Lang Hải Đảo, Nộ Lang Ốc Khắc Đặc bị Đông Phương Khoát Hải, Võ Sĩ thiên không xách trong tay. Trên mặt thủ lĩnh của băng hải tặc Nộ Phong Chi Lang Hải Đảo, Nộ Lang Ốc Khắc Đặc nổi danh lừng lẫy đọng lại nét tuyệt vọng, không cam lòng, mắt lồi ra, chết không nhắm mắt. Đông Phương Khoát Hải, Võ Sĩ thiên không chém đầu thủ lĩnh của băng hải tặc Nộ Phong Chi Lang Hải Đảo, Nộ Lang Ốc Khắc Đặc mang về không phải không có nguyên nhân , bởi vì cơ hồ tất cả đoàn trưởng băng hải tặc đều bị Liệt Phong đế quốc, Hãn Hải đế quốc treo giải thưởng lớn, cái đầu người này có giá trị không dưới năm mươi vạn kim tệ.

Thấy đầu của thủ lĩnh của băng hải tặc Nộ Phong Chi Lang Hải Đảo, Nộ Lang Ốc Khắc Đặc, vẻ mặt Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na hơi buồn bã, trong lòng khó tránh khỏi thỏ chết cáo khóc. Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na thầm vui mừng đã lựa chọn sáng suốt, nếu không thì chỗ này đã thêm một cái đầu, nàng sẽ không được phong cảnh như vậy.

Nghĩ đến đây, Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na đưa mắt nhìn Hàn Phi, lòng càng tò mò hơn về vị chủ nhân trẻ tuổi này.

Đông Phương Khoát Hải, Võ Sĩ thiên không mang chiến lợi phẩm trở về, chính là trọng nổ thủ lĩnh của băng hải tặc Nộ Phong Chi Lang Hải Đảo, Nộ Lang Ốc Khắc Đặc đã sử dụng. Trong hộp tên, nỗ tiễn kỳ lạ còn đó. Đông Phương Khoát Hải, Võ Sĩ thiên không đưa trọng nỗ và một chiếc nhẫn cho Hàn Phi.

- Hàn Phi các hạ, xin hãy nhận lấy.

Hàn Phi kinh ngạc hỏi:

- Đây là chiến lợi phẩm của ngươi, tại sao đưa ta?

Hàn Phi không nhận lấy.

- Nếu không phải là ngươi thì ta không có khả ănng giết chết lão, công lao chính yếu là ngươi, ta không dám cướp đi.

Đông Phương Khoát Hải, Võ Sĩ thiên không chân thành nói:

- Trải qua trận chiến này ta đã đột phá thực lực đến bình cảnh, với ta thì đó mới là chiến lợi phẩm lớn nhất, và . . .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.