Chương trước
Chương sau
- Không!

Thiếu niên A Gia Tây bướng bỉnh ngẩng đầu lên, một bước không nhường đáp:

- Ta không thể chờ một phút một giây. Vì trở thành Võ Sĩ, ta đã chuẩn bị mười mấy năm, không cần chuẩn bị gì nữa, trừ phi . . .

- Trừ phi ngươi đang thổi phồng nói mạnh miệng, căn bản làm không được!

Phép khích tướng vụng về như vậy tất nhiên không có hiệu quả với Hàn Phi, nhưng thấy A Gia Tây kiên trì, mắt bắn ra tia sáng kiên quyết thì hắn bị cảm động.

Chợt một thanh âm tức giận phát ra từ ngoài cửa:

- A Gia Tây, ngươi đang nói gì đó? Hãy mau xin lỗi Hàn Phi các hạ!

Thì ra Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na tiễn Áo Lý Lỵ An Pháp Sư đi xong quay về, vừa vặn thấy A Gia Tây gây hấn với Hàn Phi, kinh ngạc trách mắng.

Thiếu niên con của hải tặc này có thể nói là không sợ trời không sợ đất, duy nhất sợ tỷ tỷ của mình. Vừa nghe Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na quát thì cái đầu hếch lên liền cúi thấp.

Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na sải bước đến bên A Gia Tây, hỏi:

- Ngươi chạy tới nơi này làm gì, mau quay về!

Tuy Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na trách cứ nhưng rõ ràng có ý bảo vệ, yêu thương. Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na sợ Hàn Phi tức giận trừng phạt A Gia Tây, nàng biết đệ đệ của mình rất bất mãn với hắn.

- Tỷ tỷ, hắn nói có thể giúp ta lại xung mạch đấu khí trở thành Võ Sĩ!

Vào phút mấu chốt quyết định vận mệnh của mình, thiếu niên từ bỏ nỗi kính sợ tỷ tỷ, phản bác nói:

- Ta muốn thử một lần, ta sẽ trở thành Võ Sĩ đánh bại hắn cứu tỷ trở về!

- Ngu ngốc, tỷ tỷ không chịu khổ thì cần gì ngươi cứu?

Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na kiềm không được bật cười xoa rối tóc A Gia Tây.

Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na nghi hoặc nhìn Hàn Phi, hỏi:

- Lại xung mạch đấu khí? Được không?

Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na rất hy vọng A Gia Tây có thể thực hiện nguyện vọng của mình, nhưng sau khi thất bại xung mạch đấu khí thì cơ hồ không có khả năng trở thành Võ Sĩ, đây là thiết luật. Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na đã không ôm bất cứ hy vọng nào, chỉ trông chờ chăm sóc đệ đệ lớn lên, tương lai cưới vợ sinh con, bình bình an an sống đã đủ rồi.

Đối mặt ánh mắt nghi ngờ của Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na, Hàn Phi gật đầu, nói:

- Đúng vậy, ta có một cách rất đặc biệt làm được điều này, nhưng vì giữ bí mật nên chưa từng sử dụng cho ai. Nếu đệ đệ của nàng đã có hy vọng này thì ta sẽ ra tay một lần vậy.

- Yên tâm, thủ đoạn này có lẽ sẽ hơi đau đớn chút nhưng không tổn thương A Gia Tây.

Hàn Phi nói đến cách xung mạch đấu khí thực ra là chân khí xung mạch mà hắn nghiên cứu ra. Chân khí và đấu khí tuy thuộc hệ thống lực lượng cường đại nhưng tác dụng của chân khí huyền diệu hơn đấu khí rất nhiều. Năm đó Hàn Phi nhờ vào tiên thiên chân khí mới thành công hoàn thành lần xung mạch thứ hai.

Tuy Hàn Phi chưa thật sự xung mạch chân khí cho ai nhưng cách nghĩ này tồn tại đã lâu, trải qua mấy lần bí mật thí nghiệm, có tám phần nắm chắc thành công.

Bây giờ gặp đúng dịp A Gia Tây chủ động đưa lên cửa, là cơ hội nghiệm chứng đoạn cuối, có thể nói là cơ duyên cho gã.

Tuy Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na chưa từng nghe nói có người thất bại xung mạch đấu khí rồi còn có thể trở thành Võ Sĩ nhưng nàng tuyệt đối tin tưởng vào thực lực của Hàn Phi, biết rõ nam nhân nhỏ hơn mình vài tuổi này có lực lượng cường đại đến khó tin. Nếu Hàn Phi đã chắc chắn nói với Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na thành công thì thật sự được.

Lời Hàn Phi nói ẩn chứa ý nghĩa khiến Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na cảm động:

- Chủ nhân . . .

Hàn Phi cười nói:

- Được rồi.

- Nàng đóng cửa phòng lại đi, ta sẽ tiến hành xung mạch đấu khí cho A Gia Tây, cần nàng ở một bên hộ pháp.

Đợi đến hết thảy sẵn sàng, Hàn Phi kêu A Gia Tây ngồi xếp bằng trên thảm, hắn thì ngồi sau lưng gã, đôi tay nhẹ ấn lưng thiếu niên.

Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na ở một bên hồi hộp nhìn chằm chằm. Từ sau khi trở thành Võ Sĩ thiên không Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na chưa từng phập phồng lo sợ như vậy, vừa sốt ruột vừa cảm giác chưa chắc có thể thành công, lo được lo mất, đầy mâu thuẫn, tất cả đều bởi vì nó liên quan đến đệ đệ nàng yêu thương nhất.

Hai tay Hàn Phi mới ấn vào lưng A Gia Tây thì thiếu niên run lên, tỏ vẻ nỗi lòng bất an.

Giọng Hàn Phi lạnh lùng vang sau lưng A Gia Tây:

- Đừng nhúc nhích, càng không nên suy nghĩ lung tung, cứ coi như mình đã chết vậy.

- Nếu thất bại chớ có trách ta!

Nghe thanh âm này, lòng A Gia Tây run lên, hít vào thở ra, cưỡng ép mình bình tĩnh lại.

Hàn Phi trầm giọng nói:

- Chờ lát nữa ngươi sẽ thấy hơi đau đớn nhưng phải nhịn, nếu không thì rất dễ dàng thất bại trong gang tấc!

A Gia Tây dứt khoát nói:

- Ta hiểu rồi, có đau đớn cỡ nào ta cũng sẽ chịu đựng!

Hàn Phi nhẹ gật đầu, tiên thiên chân khí vô cùng hùng hậu từ lòng bàn tay của hắn tuôn ra tiến vào người A Gia Tây.

Cùng với tiên thiên chân khí tiến vào người A Gia Tây, hình ảnh đường kinh mạch chậm rãi phô trong thức hải của Hàn Phi.

Hiện tại lực lượng hắc ám chỉ là một người thường, kinh mạch của gã không khác gì người bình thường. Mỗi một sợi kinh mạch ảm đạm không ánh sáng, như ẩn như hiện, khắp nơi đứt khúc, trì trệ. Chỉ có phần đan điện có luồng sáng nhàn nhạt lúc chớp lúc tắt, đó là linh lực đại biểu thiên phú Võ Sĩ, không phải ai cũng có. Có được nó mới có hy vọng trở thành Võ Sĩ.

Trở thành Võ Sĩ bước đầu tiên cũng bước quan trọng nhất chính là đả thông mười hai kinh mạch đấu khí, do đó mở ra khí hải thứ nhất, tinh khí hải. Có nhiều người có thiên phú gục ngã trước điều này, khiến số lượng Võ Sĩ chỉ chiếm một phần mười người bình thường.

Bây giờ điều Hàn Phi cần làm là sáng kiến trước nay chưa từng có đối với Võ Sĩ. Có lẽ hiện tại Hàn Phi chưa nhận r,a tương lai sáng kiến này trong năm tháng dài dòng sinh ra ảnh hưởng lớn cỡ nào với Cửu Thiên đại lục.

Giờ phút này, Hàn Phi chỉ là muốn nghiệm chứng suy nghĩ của mình, trợ giúp một thiếu niên thực hiện mông tưởng của mình.

Khí nhập đan điền, Hàn Phi cẩn thận khống chế tiên thiên chân khí dẫn đạo linh lực của A Gia Tây chậm rãi chạy hướng kinh mạch đấu khí. Mặt A Gia Tây lộ ra nét đau đớn.

Trải qua một lần đấu khí xung mạch thất bại, kinh mạch của A Gia Tây bị tổn thương nặng, tuy bây giờ đã lành gần hết nhưng càng yếu ớt hơn, không chịu nổi một lần nữa trùng kích. Đây cũng là vì sao đấu khí xung mạch một lần thất bại thì không thể thử lần nữa.

Xung mạch đấu khí là dùng đấu khí cưỡng ép quán thông kinh mạch, khí kình bá đạo hung hoành, không thành công thì thành nhân, không có con đường thứ ba để đi. Nhưng tiên thiên chân khí của Hàn Phi thì khác, tiên thiên chân khí có cương lẫn nhu, khi trùng kích kinh mạch còn có thể bảo hộ kinh mạch, hiệu quả xung mạch chân khí hơn xa xung mạch đấu khí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.