Nói đến đây mặt Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na buồn bã, cúi đầu, hiển nhiên nhớ đến hồi ức đau thương.
Lòng Hàn Phi máy động, vươn tay nhẹ nhàng ôm Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na vào lòng, không thấy mắt đẹp lóe tia gian xảo.
Màn đêm buông xuống, dưới bầu trời đêm đầy sao, đảo to lớn bị một tầng sương mù bao phủ, mông lung không thấy rõ cảnh tượng phương xa.
Tầng sương mù thị do trên biển dâng lên hơi nước hình thành, từ lúc hoàng hôn đến hôm sau mặt trời dâng lên nó mởi biến mất. Nó phủ một tầng vải bí ẩn cho đảo, nên mới nổi danh là Mê Vụ đảo, trăm ngàn năm qua chưa từng thay đổi.
Trên đỉnh tầng kiến trúc cao nhất phủ thủ lĩnh Tiệp Lâm Na thành bảo, trong thư phòng. Hàn Phi cầm bút lông chim vạch nét cuối cùng trên tấm da dê ố vàng, mặt trên ghi đầy chữ.
Đèn bàn thủy tinh chiếu ánh sáng nhu hòa khắp bàn học, bên cạnh da dế có mấy viên linh tinh trắng tỏa ánh sáng mê người.
Hàn Phi thở phào một cái, đặt bút lông ngỗng xuống, cẩn thận đọc lại nội dung mình viét. Xác nhận không có chỗ sai lầm, Hàn Phi vừa lòng duỗi lưng.
Một đôi tay trắng như ngọc sờ vai Hàn Phi, giọng Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na hờn dỗi động lòng người vang lên.
- Viết xong rồi? Đây là thứ gì mà ra vẻ bí ẩn như vậy?
Hàn Phi mỉm cười kéo tay Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na, nàng khẽ kêu ngồi lên đùi hắn, ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253349/quyen-4-chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.