Giao dịch đàm phán thỏa đáng, Thường Bách Linh và Vương Kỳ thu chiêu, Vương Kỳ xoay người xông xuống, tìm tới Phù Dao nói:
Phù Dao, mau trị thương cho ta đi, máu chảy khắp cả thân rồi.
Phù Dao ngưng tụ một đoàn lục quang trong lòng bàn tay, lướt trên vết thương của Vương Kỳ để chữa trị, cười hề hề nói:
Ngươi rốt cuộc cũng ổn định được vẻ ngoài bình thường rồi, cứ thế này mới đẹp mắt.
Thật sao? Ta cũng nghĩ thế.
Vẻ ngoài khô gầy đen đúa như cương thi, không nói người khác, chính mình cũng không chịu nổi. Đồng Đồng:
Vương đại ca là bình thường, chỗ nào mà đẹp mắt chứ?
Vương Kỳ âm thầm mắng, quả nhiên hẹn hò không thể mang tiểu hài tử, miệng không giữ kẽ.
Các ngươi sáng sớm qua đây cũng đói rồi chứ? Nếu không thì, chúng ta về ăn cơm nhé?
Đồng Đồng:
Được, Đồng Đồng sớm đã đói rồi.
Phù Dao gia tốc trị thương, sau khi trị liệu xong xuôi, kêu Thường Bách Linh và bốn người cùng nhau về thành. Vừa đi vừa hỏi:
Hai ngươi giải quyết thế nào rồi?
Vương Kỳ:
Giao dịch, ta giúp nàng giết ba người.
Ba người bổn gia sững sờ, đại tiểu thư lại lấy danh nghĩa cá nhân ra giao dịch...
Đại tiểu thư?
Thường Bách Linh:
Không sao, trở về ta sẽ nói với bọn họ.
Một đám người lớn gấp gáp chạy đến, dừng lại cách Vương Kỳ và mấy người kia hai mươi mấy mét, Thường Bất Nghĩa hô lớn:
Chính là bọn họ, cái kẻ nhìn qua thì điên kia, là đại tiểu thư bổn gia của Thường gia, tên Thường Bách Linh, là cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818947/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.